Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 816:

 

Đám người nổi giận đùng đùng đi tới Lê gia, bởi vì Lê gia là người trong giang hồ, mỗi người đều sẽ võ công, cho nên bọn họ còn có chút kiêng ky, bàn bạc đối sách, Ề “Chúng ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, Lê gia khăng định đã khóa hết cửa lại rồi, lát nữa chúng ta phải phá cửa Lê gia!”

 

“Một khi vào Lê gia, chúng ta lây đá ném vào, ném nát Lê gia!”

 

“Nhớ kỹ, mục tiêu cuối cùng của chúng ta là Lê Hương, nhất định phải bắt được Lê Hương!”

 

Đám người bàn bạc xong đối sách, sau đó hô hào: “Xông lên thôi, phá cửa bọn họ!”

 

Mọi người bừng bừng khí thế lao ddeense Lê gia, nhưng đến cửa, bước chân đám người đột nhiên khựng lại.

 

Bởi vì, cổng lớn Lê gia đang rộng mở.

 

Lê gia rất có khí thế, ngoài cổng đặt hai bức tượng sư tử hùng dũng, ở giữa là cổng lớn gỗ tử đàn, hiện tại công lớn cũng chẳng khóa, mà là mở cửa bốn phương tám hướng, sáng loáng rộng mỏ, ý như đang nói Lê gia hoan nghênh các bạn?

 

Đám người trố mắt nhìn nhau, so với sự hỗn loạn của bọn họ, toàn bộ Lê gia vô cùng an tĩnh, an tĩnh đến không có chút thanh âm.

 

Việc này khá quỷ dị, khác xa với tưởng tượng của bọn họ.

 

“Lê gia đang giở trò quỷ gì thế?”

 

“Chúng ta cứ vào xem đi!”

 

“Động tác nhẹ một tí, cần thận có bây!”

 

Quần chúng vốn đang khí thế hung hăng liền bước đi dè dặt, rón rén đi vào Lê gia, bọn họ nhìn trái nhìn phải, chỉ sợ có bẫy gì.

 

Khí thế kia… Hoàn toàn giống như ăn trộm?

 

Lúc này Lê gia đột nhiên có một người đi ra, là quản gia Lê gia, quản gia lớn giọng: “Này, mấy người là ai2”

 

Đám người kia đang căng thẳng lo sợ, cẩn thận từng li từng tí, hiện tại quản gia vừa hô lớn một tiếng, hù đám người nhảy dựng lên Á! Hù chết! Hù chết?

 

Quản gia đi tới, chỉ vào bọn họ chất vấn: “Này, rốt cuộc các người là ai?”

 

“Bọn tôi… bọn tôi…” Tất cả mọi người cảm thấy khí thế mình không đúng, bọn họ từ lúc nào lại kinh sợ thế kia? Đám người nhanh chóng ưỡn ngực, gắng gượng bày ra dáng pose tao là đại ca mày phải nghe tao: “Chủ nhân Lê gia các người đâu, gọi ông ta ra đây, bọn tôi muốn nói chuyện với ông tal”

 

Quản gia lớn giọng nói: “Ông chủ và phu nhân nhà tôi không ở nhà, hôm qua đã đi du lịch rồi.”

 

Cái gì? Chủ nhân Lê gia ra ngoài du lịch rồi? Sớm không đi, muộn không đi, cớ gì nhắm ngay thời khắc này đi, cố ý phải không? “Vậy Đại tiểu thư nhà ông đâu, gọi Lê Hương ra đây, chúng tôi phải nói chuyện với cô ta!”

 

“Đại tiểu thư nhà tôi cũng ra ngoài rồi, bây giờ không ở nhà.”

 

“Cái… Có ý gì, Lê Hương cũng không ở nhà, cô ta chắc sẽ không cũng đi ra ngoài du lịch đấy chứ! Chẳng lẽ cô ta bỏ chạy trước rồi?”

 

Quản gia nhanh chóng nhíu mày, không cho phép người khác nói bậy Lê Hương dù chỉ một chút: “Máy người ăn nói kiểu gì thế, Đại tiểu thư nhà tôi chỉ là ra ngoài một chuyến, bây giờ còn đang ở Đề Đô, Đại tiểu thư nói cô ấy ra ngoài xử lý một chút việc, xử lý xong sẽ trở lại!”

 

Đám người cứng đờ tại chỗ, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không biết nên làm gì bây giờ? Bọn họ khí thế hung hăng vọt tới, muốn tìm người tính sổ, nhưng Lê Bang Lam Yên còn có cả Lê Hương cũng không ở đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK