Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2160:

 

Diệp Linh mở mắt ra đã là sáng sớm hôm sau rồi, Cố Dạ Cần bên người đã rời đi.

 

Anh hôn mê thời gian rât dài, cộng thêm Cố gia biến cố, khẳng định có rất nhiều chuyện chờ anh đi xử lý.

 

Diệp Linh đứng dậy, mở ra cửa phòng bệnh, đi ra ngoài hít thở không khí.

 

Lúc này người qua đường bên trong hành lang thấy má phải của cô liền xì xào bàn tán.

 

“Các cô mau nhìn, má phải của cô ta thật xấu, đây là bị hủy mặt rồi còn gì.”

 

“Cô còn không biết à, đây là nữ minh tinh Diệp Linh nổi tiếng khắp vòng giải trí đó, hôm nay hot search đều bạo, Diệp Linh bị hủy dung đã làm nổ tung Weibo, một lần làm trình duyệt tê liệt.”

 

“Chậc chậc thật là đáng tiệc, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành này mà lại bị hủy như thế.”

 

Diệp Linh không có biểu cảm gì, cũng không để ý những ánh mắt khác thường này.

 

Lúc này Lê Hương tới: “Linh Linh, hít thở không khíichừng đó là được rồi, mau trở lại phòng bệnh nghỉ ngơi thôi.”

 

Diệp Linh ngoan ngoãn gật đầu: “Ừ.” Tải app truyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!

 

Hai người về tới phòng bệnh, Lê Hương mở ra bình giữ ấm, đỗ canh sườn bên trong xuống cái chén nhỏ: “Linh Linh, cậu không để ý vết sẹo trên mặt nữa à?”

 

Diệp Linh mỉm cười: “Nêu như tớ đê ý thì vết sẹo trên mặt tớ sẽ biến mất sao?”

 

“Linh Linh, thái độ hôm nay của cậu và cùng hôm qua thực sự là rất khác nhau đó, xem ra Cố Dạ Cần vừa đến liền làm liều thuốc đến trừ bệnh rồi.” Lê Hương trêu cô.

 

Diệp Linh không nói chuyện, cô vẫn chưa nghĩ xong tương lai cùng Cố Dạ Cần.

 

Lê Hương đưa muỗng tới: “Linh Linh, ăn canh sườn trước đi, cái này không có dầu mỡ nhiều đâu.”

 

Diệp Linh nhận lấy muỗng, cô muốn ăn canh, nhưng cô lại ngửi được mùi dầu mỡ, liên cảm thây buôn nôn.

 

Diệp Linh nhanh chóng buông muỗng nhỏ, cô cúi đầu, tay đè lấy ngực nôn khan vài tiếng.

 

“Linh Linh, cậu sao vậy?” Lê Hương vỗ vỗ sau lưng Diệp Linh.

 

Hàng mi Diệp Linh run rấy, cô lúc này nghĩ tới một vấn đề, kỳ kinh của cô hình như… đến trễ…

 

Cô nghĩ tới rồi một khả năng.

 

Thế nhưng, không thể.

 

Không thể.

 

Diệp Linh nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ trong lòng: “Lê Hương, tớ không sao.”

 

Như là đê chứng minh, Diệp Linh lại cầm muỗng lên, ép buộc chính mình ăn vài ngụm canh.

 

Cơn buồn nôn ở ngực lần nữa cuốn tới, Diệp Linh nhanh chóng xuống giường, chạy đến trong phòng tắm liền nôn mửa.

 

Cô nôn hết canh vừa rồi ăn xong, ngày hôm nay còn chưa ăn cái gì, cô nôn ra toàn mật đắng, nôn đến xây xảm mặt mày.

 

Sắc mặt Diệp Linh rất yếu ớt, cô đi tới trước đài rửa mặt, mở nước lạnh ra rửa mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK