Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 889:

 

Mạc Tuân thấy cô thực sự không muốn, tiếp tục như vậy nữa chắc cô sẽ xù lông thật, đến lúc đó lại chả đoái hoài gì đến anh nữa lại mệt, anh chỉ có thể thỏa hiệp: “Ừ, anh lấy cho em.”

 

Mạc Tuân rời khỏi phòng.

 

Mới vừa đi tới hành lang, Mạc Tuân liền gặp lão phu nhân, lão phu nhân vẫn đứng ở đây chờ anh.

 

“A Đình…” Lão phu nhân nhanh chóng tiến tới trước mặt Mạc Tuân, thần bí nhỏ giọng hỏi: “Bà vẫn luôn nghỉ ngờ cơ thể cháu có khuyết điểm, xem này, bị bà bắt lại tại chỗ rồi, giờ cháu không chối được nữa đâu, sao thời gian lại.. ngắn thế cháu? Chẳng lẽ…”

 

Trán Mạc Tuân chảy ba vạch đen, lão phu nhân quả thật hỏi đúng chỗ đau của anh: “Bà nội, đây là lần cuối cùng hai người đứng ở cửa phòng cháu, cháu hy vọng không có lần saul”

 

Lão phu nhân mặt tươi như hoa nhướng mày: “Yên tâm đi, con người bà rất đạo đức mà, bà hiểu hết hiểu hết. Mà này, bà biết một lão bác sĩ trung y, chuyên trị vấn đề về đàn ông, mai bà sẽ đi xin cho cháu thuốc, cam đoan một đêm cháu sẽ trở thành mãnh nam!”

 

*…” Mạc Tuân hoàn toàn không muốn để ý bà nội nhà mình nữa.

 

Lão phu nhân lại kéo anh lại: “A Đình, cháu đã cùng Lê Hương phát triển đến lên cả giường, vậy tranh thủ thời gian đi cháu, mau chóng cầu hôn, rước Lê Hương về nhà, sau đó các cháu lại sinh cho bà thằng nhỏ mập mạp, hoặc bé gái cũng được, bé gái giống Lê Hương, nhất định sẽ xinh như búp bê cho xem.”

 

Ánh mắt Mạc Tuân chọt biến sâu, anh không biết anh và Lê Hương vì sao ly hôn, nhưng anh biết đáp án này đang trong nửa đoạn ký ức còn lại.

 

Mạc Tuân không muốn khôi phục lại nửa đoạn ký ức kia, vì trong lòng anh rất mâu thuẫn đoạn ký ức đó, nên anh mới có thể mạnh mế tỉnh lại từ trong thôi miên.

 

Nhưng, nếu không có nửa đoạn ký ức kia, anh chung quy cũng không phải là Mạc tiên sinh hoàn chỉnh, không phải Mạc tiên sinh mà cô yêu.

 

Mạc Tuân lấy điện thoại ra, gửi tin cho Dr. Xuyên chiều nay tiếp tục thôi miên.

 

Sáng sớm hôm sau, lúc Mạc Tuân xuống lầu thấy được Lê Hương đang ở trong phòng khách, Lê Hương đã sớm dậy, hôm nay cô phải lấy thân phận Prof. Lê cùng với viện sĩ Khâu chính thức lộ diện với diễn đàn y học đỉnh cao của Đế Đô, đây là lần đầu tiên dưới ánh đèn truyền thông cô công khai lộ diện thân phận của mình.

 

Hôm nay Lê Hương mặc đồ công sở, áo sơmi lụa màu vàng nhạt, thắt nơ bướm xinh đẹp, phía dưới là váy bút chì ôm màu hồng, buộc đuôi ngựa thật thấp, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc ấy.

 

Mạc Tuân đứng ở trên lầu nhìn Lê Hương, trong phút chốc bỗng luyến tiếc dời mắt đi.

 

Lê Hương ở trong phòng khách dạy lão phu nhân làm vài động tác đơn giản, cô cầm một trái cầu nhỏ, nhí nhảnh nháy mắt: “Bà nội, đá cầu rất vui, cháu dạy cho bà.”

 

Lê Hương ném trái cầu lên sau đó ưỡn ngực, trái cầu kia nhanh chóng theo đường cong trổ mã xinh đẹp của thiếu nữ rơi xuống, cô lại nhắc chân đá một cái, trái cầu nhỏ văng lên không trung rồi cô quay lưng lại, ưỡn mông lên đón cầu, trái cầu nhỏ văng đến tận trong lòng lão phu nhân.

 

Lão phu nhân nhận cầu, vui vẻ cười ha ha: “Cái này vui đấy, nào, má Ngô, chúng ta cùng chơi.”

 

Mạc Tuân nhìn Lê Hương, anh biết cô biết nhảy, thể loại vũ đạo nào cũng nhảy được, lúc cô mang theo đội cổ động viên lên sân khấu ở quảng trường ngày đó, khiến đám người kia điên cuồng thét chói tai. Khi ấy anh đứng ở đó nhìn dáng vẻ điên đảo chúng sinh của cô, cũng trở thành người thành kính muốn quỳ xuống chân cô.

 

Hiện tại cô tùy ý dạy bà nội động tác tập thể dục, nhưng đập vào mắt anh là vẻ xuân tràn đầy nhựa sống của thiếu nữ. Ánh mắt Mạc Tuân chu du trên đường cong cơ thể cô, anh từng thấy rất nhiều cô gái mặc áo sơ mi váy ôm rồi nhưng cô lại là người mặc đẹp nhất, không ai sánh bằng.

 

Lúc này Mạc lão phu nhân phát hiện Mạc Tuân ở trên lầu : “A Đình, dậy rồi hả cháu?”

 

Lê Hương ngước mát, lập tức thấy Mạc Tuân đứng trên lầu, hôm nay anh mặc bộ tây trang được may thủ công màu đen được là phẳng không chút nếp nhăn, anh nhắc đôi chân dài đi xuống lầu, trong tư thái bễ nghễ lại lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách.

 

Lê Hương nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, liền mất tự nhiên xoay người, không nhìn anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK