Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1469:

 

Mạc Tuân gật đầu, còn thấp giọng dặn dò: “Chờ anh ở ngoài, chúng ta cùng nhau về nhà.”

 

“Dạ.” Lê Hương rời đi.

 

Lê Hương đi, Mạc Tuân nhìn về phía Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, anh muốồn nói gì với tôi?”

 

“Nếu như em không đoán sai, Lan Lâu công chúa hẳn là trước khi tới đã nói thân thế của anh cho anh biết, Mạc tổng, trên người anh sở hữu máu Xích Tử, là chân chính quân vương của Hoa Tây Châu chúng ta.”

 

“Vậy thì sao?”

 

“Lẽ nào Mạc tổng không muốn leo lên vị trí chí tôn, quân lâm thiên hạ sao?”

 

Mạc Tuân lắc đầu: “Chưa từng nghĩ đến, cũng không muốn.”

 

Thượng Quan Húc đứng cạnh Mạc Tuân, anh ta từ từ mở ra một bức tranh, trên đó chính là toàn bộ bản đồ của Hoa Tây Châu: “Mạc tổng, mời xem, mấy năm nay Hoa Tây Châu phát triển cũng không tốt, nhất là hai mươi năm gần đây dưới sự quản lý phụ vương, nhóm quan thần lục tục phản loạn, bách tính lầm than, sống đầu đường xó chợ, rất nhiều năm trước một vị cao tăng từng nói qua, quân vương chân chính của Hoa Tây Châu sắp sinh ra, ngài ấy sẽ kết thúc loạn thé, dẫn dân chúng đi đến hòa bình cùng phôn vinh.”

 

Mạc Tuân nhìn cảnh núi sông tráng lệ trước mặt anh, thật lâu không nói gì.

 

“Mạc tổng, còn có một việc, Hoa Tây Châu và Lan Lâu cách diệt quốc thù, năm đó máu của tổ tiên Lan Lâu nhuộm trường hà, hiện tại dòng máu ấy trong sông còn chưa rửa trôi, nên Mạc tổng về sau có thể có rất nhiều người phụ nữ, hậu cung ba nghìn giai nhân, duy chỉ có Lan Lâu công chúa Lê Hương không thể, hai người đời này tuyệt đối không thể.”

 

Nghe lời này, Mạc Tuân châm chọc nhếch môi: “Tôi không thể, vậy anh có thể à?”

 

Thượng Quan Húc ngắn ra.

 

Mạc Tuân rời đi.

 

Lúc này Vương Dung đi ra, thấp giọng nói: “Cửu Lăng vương, anh cảm thây Mạc Tuân sẽ ngôi lên ngôi vị quân vương không?”

 

Thượng Quan Húc gật đầu, chắc chắn nói: “Sẽ, bởi vì, trong xương cốt anh ấy chảy xuôi dòng máu Xích Tử, Hoa Tây Châu, là sứ mệnh của anh ấy.”

 

“Cửu Lăng vương, vậy anh đối với Lan Lâu công chúa?”

 

Vương Dung muốn nói lại thôi, dù sao chuyện xảy ra lần trước ở Cửu Lăng vương phủ còn sờ sờ trước mắt.

 

Thượng Quan Húc rong ruổi sa trường nhiều năm, mị thuật còn chưa đủ để làm anh ta tâm động, chân chính khiến tâm người động… có lẽ là người kia mà thôi.

 

Thượng Quan Húc mím môi: “Sau này đừng nhắc lại đề tài này nữa.”

 

Vương Dung nhìn bóng lưng Thượng Quan Húc rời đi, cô ấy thầm cảm thán, nguồn gội giữa Hoa Tây Châu và Lan Lâu quá sâu, năm đó tổ tiên Hoa Tây Châu đã phụ tình tổ tiên Lan Lâu, khiến tổ tiên Lan Lâu giữa biển máu ôm hận mà chết, lúc tổ tiên Lan Lâu bỏ mình từng lưu lại tiên đoán, sau khi chết, Lan Lâu sẽ có một người con gái, tuyệt diễm thiên hạ.

 

Cô gái này chính là Lê Hương, các vương tử của Hoa Tây Châu, đều đánh rơi trái tim mình nơi cô, đều yêu cô sâu đậm.

 

Chỉ tiếc cách biệt giữa huyết hải thâm cừu, cô gái Lan Lâu này lại trao tình về nơi ai?

 

Mạc Từ Tước mang theo Liễu Anh Lạc ra khỏi Cửu Lăng vương phủ, tay bà vẫn còn ở trong lòng bàn tay Mạc Từ Tước, bà nhanh chóng giật giật, rút tay mình về.

 

Mạc Từ Tước dừng bước lại nhìn bà: “Cô làm sao vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK