Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1874:

 

Cô lấp đầy trái tim anh.

 

A Tước, em muốn sinh cho anh đứa con trai.

 

Mạc Từ Tước cứng đò, sau đó tròng mắt, dường như không nghe được lời cô, thế nhưng vành tai anh đã đỏ ửng.

 

“Mạc Tuân.” Lê Hương kêu tên anh.

 

“Ừ?” Mạc Tuân nhắm mắt, bàn tay to xoa xoa mái tóc như tơ lụa của cô.

 

“Nước đã lạnh rồi, em đổi chậu nước nóng lau người cho anh nhé.”

 

“Ừ „ Lê Hương vào phòng tắm, đổi trong chậu nước đã lạnh thành nóng, dùng khăn lông ấm giúp anh lau chùi thân thể.

 

Trên người anh mặc đồ ngủ lụa màu xanh đen, cô vươn tay cởi từng cúc áo đồ ngủ của anh, lộ ra lồng ngực anh.

 

: # , h Anh thật sự rât gây, cơ thê suy yêu nghiêm trọng, lòng bàn tay mềm mại của Lê Hương nhẹ nhàng vuốt lên: “Mạc tiên sinh, còn đau không?”

 

Mạc Tuân lắc đầu: “Không đau.”

 

Sao có thể không đau?

 

Lê Hương đau lòng cúi cái đầu nhỏ, hôn khớp xương gầy gò của anh.

 

Mạc Tuân sờ mặt cô: “Đừng hôn, hôn anh lại khó chịu, cởi quần anh ra đi, giúp anh lau một chút.”

 

“..” Lê Hương hoàn toàn đau lòng anh, vô cùng đơn thuần hôn anh, nhưng cô quên mắt Mạc Tuân là một người đàn ông bình thường, mặc dù thân thể bây giờ không khỏe, nhưng hai người đã lâu không thân mật, khó tránh khỏi biết va chạm nỗi lửa.

 

Lê Hương nhanh chóng đứng lên, nhưng một giây kế tiếp cô cứng đò, anh nói cái gì?

 

Cởi quần anh ra, còn lau một chút?

 

Lê Hương choáng váng, cô chưa từng trải qua việc này.

 

Mạc Tuân nhắc mí mắt anh tuấn nhìn cô, đôi mắt trong vắt ấykhiếp sợ lại ngây ngốc, cái miệng nhỏ đỏ bừng còn hé một đường nhỏ, dáng vẻ ngây thơ đó khiến người ta không nhịn được muốn làm chút chuyện xấu.

 

h R Mạc Tuân nhêch môi, buôn cười nói: “Anh bây giờ không làm được gì đâu, đừng nghĩ sai lệch.”

 

“Nhưng… nhưng mà…” Lê Hương lắp ba lắp bắp hỏi, khuôn mặt tuyệt sắc đã đỏ hồng: “Hôm nay anh chưa rửa, rửa chỗ đó sao?”

 

Đây là một vấn đề về sức khỏe đó, Lê Hương biết anh có bệnh sạch sẽ, anh hẳn là tắm mỗi ngày mài! Vậy bây giờ tại sao muốn cô lau…

 

“Mấy ngày này, anh sống thế nào, anh đừng nói với em, anh đã lâu chưa rửa chỗ đó… nhal”

 

Mạc Tuân liếc mắt cô, đại ý là – em thấy thế nào?

 

“Chỗ này có y tá.” Anh đáp một câu.

 

Ngón tay Lê Hương cong lại: “Y tá nam, hay y tá nữ?”

 

Nếu như là một mình Mạc Tuân, Lê Hương hoàn toàn là yên tâm, nhưng Mạc Tuân ở chung với Cố Dạ Cần kia, tên Cố Dạ Cần đó, bên người mỹ nữ như mây không nói đến, ngay cả người làm nữ bên cạnh cũng phải trẻ đẹp, cô rất sợ Cố Dạ Cẩn làm hư Mạc Tuân, quãng thời gian này Mạc Tuân sẽ học hỏi anh ta.

 

Mạc Tuân: “Em cảm thấy rất hứng thú với vấn đề này?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK