Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1997:

 

“Diệp Mỹ Nhân, chúng ta tới thôi!” Sử tổng lại muốn nhào lên.

 

“Chờ một chút Sử tổng.”

 

Sử tổng bị nhiều lần cự tuyệt liền lạnh mặt, rõ ràng mất kiên nhẫn: “Diệp Linh, cô đây là có ý gì?”

 

“Sử tổng, đừng tức giận nha, ý của tôi là, quân áo không cân ông cởi, tự tôi cởi.” Nói rồi Diệp Linh chậm rãi nâng ngón tay lên cởi bỏ đi áo khoác.

 

Hô hấp Sử tổng dừng lại, lão si ngốc nhìn Diệp Linh thời khắc này, Diệp Linh cởi áo khoác ngoài chỉ còn lại váy ngủ hai dây, vải vóc tơ lụa hoàn mỹ buộc quanh dáng người chữ S của cô.

 

Tạo hình sườn xám của Diệp Linh trong “Kiếp Phù Du” đã công bó, hiện tại đàn ông giữa bàn rượu đều thầm bàn tán dáng người của vưu vật thế gian này, nếu không phải là có thế lực cường đại của Cố Dạ Cẩn chống phía sau, Diệp Linh sớm đã bị đám đại lão có quyền thế chia nhau ra ăn rồi.

 

Đẹp.

 

Quá đẹp.

 

“Sử tổng, tôi vào tắm trước, tắm cái thơm ngát trở ra, ông chờ tôi nhé.”

 

Thừa dịp Sử tổng hoa mắt si mê, Diệp Linh xoay người chạy ngay vào phòng tắm, còn khóa trái cửa lại.

 

“Diệp Mỹ Nhân, tắm cái gì tắm, lát nữa rồi hãng tắm, nếu không…, chúng ta cùng tắm đi.” Sử tổng bị đóng sầm cửa đã muốn rục rịch, không thể chờ đợi.

 

Bên trong Diệp Linh không đáp lại.

 

Sử tổng chỉ có thể đợi, lão cảm thấy được bản thân sắp bị một ngọn lửa hừng hực đốt cháy, mỗi một phút chờ đợi đều như kiến bò trên chảo, rất nhanh lão nhặt áo khoác ngoài trên thảm lên, đặt ở cái mũi mình ngửi thật sâu một cái, oa, thơm quá.

 

Là mùi thơm cơ thể u lãnh trên người Diệp Linh.

 

Sử tổng thật sự không nhịn được, lão cởi quần của mình…

Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé cả nhà!

Rất nhanh “cạch” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, Cố Dạ Cần đi đến.

 

Cố Dạ Cần đi vào phòng, anh liếc mắt liền thấy được Sử tổng, Sử tổng đang cởi quần của mình, cầm áo khoác trắng của Diệp Linh, đang làm động tác vô cùng thô bỉ.

 

Sử tổng đã sắp 60 tuổi, trầm mê không Ít trên phụ nữ, dáng người mập mạp chảy sệ, còn làm động tác thô bỉ này, rất gai mắt.

 

Có Dạ Cần liếc mắt một cái liền nhận ra áo khoác của Diệp Linh, con ngươi đen thanh bần kia đột nhiên trở lạnh, anh nhấc đôi chân dài tiến lên, một cước liền đạp lên.

 

ÁI Sử tổng đang cao hứng, không chút nào nhận thấy được có người đi vào, hiện tại Cố Dạ Cẩn một cước trực tiếp đá vào trên lưng lão, Sử tổng chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh bén nhọn tập kích đến, một giây kế tiếp đau nhức truyên đên, lão hét thảm một tiêng, cơ thể mập mạp lúc ngã về phía trước, đụng vào trên vách tường.

 

Cục.

 

Sử tổng thực sự đụng vào tường, lão cảm thấy miệng đầy ngai ngái, hóa ra là hai cái răng cửa đã bị đụng gấy, lão trực tiếp xụi lơ ở tại trên thảm.

 

Đau quá.

 

Thực sự rất đau.

 

Sử tổng sờ sờ miệng mình, móc ra đầy miệng máu, lão ngắng đầu, gương mặt điển trai của Cố Dạ Cẩn đã phóng đại trong tầm mắt lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK