Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1790:

 

Tim Họa Phi đã chìm đến đáy cốc, dự cảm không lành ban đầu cuối cũng đã ấn chứng, Lê Hương đến có chuẩn bị, cô lại là người mang giáo huấn lang bí thuật nghìn năm!

 

Lê Hương cưỡi trên lưng sói, từ trên cao nhìn xuống Giao Nhân Tộc, giọng nói như giọt nước rơi vào khay ngọc, mỗi một chữ đều trực kích lòng người: “Năm đó tổ tiên từng thống lĩnh Lang Chi Thiết Ky truy nguyệt cuồn cuộn phi cước, đạp phá sơn hà Giao Nhân, chỉ tiếc công chưa thành thân đã chết trước, hiện tại Lê Hương ta, là Nữ Vương Lan Lâu Cỗ Quốc đời thứ 8, kế thừa nguyện vọng tổ tiên ta, lần nữa thống lĩnh Lang Chi Thiết Ky xuất chinh, khu thát nhục, phục sơn hà”!”

 

*Xóa đi nỗi nhục mất nước, giành lại độc lập cho dân tộc.

 

Lúc này trăng sáng tỏ như nước, càng tôn thêm vẻ kinh tâm động phách trên khuôn mặt oánh nhuận tuyệt sắc của Lê Hương.

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa kinh ngạc h $ quên cả thôt lên, ả không biêt nên nói cái gì.

 

Lúc này Lê Hương lấy ra một cây sáo ngọc, cô đặt sáo ngọc ở bên đôi môi đỏ mọng bắt đầu thổi, rất nhanh, tiếng sáo dễ nghe quanh quần trong toàn bộ cánh rừng.

 

Hú.

 

Hú hú hú.

 

Một con sói từ trong bóng tối đi ra, rồi con thứ hai, thứ ba, thứ tư… hàng trăm hàng ngàn con sói đi ra.

 

Đám sói ưu nhã lại hung tàn thả bước đi tới phía sau Lê Hương, tiếng tru dọc theo đỉnh núi, kéo dài vang vọng khắp nơi.

 

Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Liễu Anh Lạc chính thức tham gia cuộc thi thiết kế của Mạc thị, thế nhưng đệ nhất mỹ nhân tài hoa xuất chúng lại trong trẻo tuyệt sắc kia đã định trước sẽ bị mọi người xa lánh và công kích.

 

“Đó chính là Liễu Anh Lạc àI”

 

“Đúng, là cô tal”

 

“Dung mạo thật là xinh đẹp, vừa rồi tôi còn thấy cô ta đụng vào trong lòng Mạc tổng.”

 

“Cô ta nhất định là muốn câu dẫn Mạc tổng, hồ ly tinhl”

 

“Mạc tổng bây giờ còn chưa từng hẹn hò với con gái, nói không chừng đối với phụ nữ không có hứng thú, mà hứng thú với đàn ông đó.”

 

Liễu Anh Lạc không muốn để ý tới những người này, thế nhưng các cô nhắc tới Mạc Từ Tước của cô, cô tuyệt không thẻ để yên.

 

Liễu Anh Lạc đi tới trước mặt bọn họ: “Mấy người đừng nói bậy, Mạc Từ Tước không thích đàn ông, khuynh hướng giới tính của anh ấy rất bình thường, thích phụ nữ!”

 

“Hứ! Bọn tôi nói Mạc Từ Tước mắc mớ gì tới cô, cô dựa vào cái gì quản chúng tôi?”

 

Liêu Anh Lạc: “Các cô không được nói Mạc Từ Tước, tôi quản định rồi, dựa vào tôi sau này sẽ là Mạc thái thái của anh ấy!”

 

Giao Nhân Tộc thấy một màn như vậy, đã sợ đến hồn bay lên mây: “Trốn! Mau mau trốn đi!”

 

Đám người ào ào quăng mũ cởi giáp, Xoay người chạy.

 

Trong lòng Giao Nhân Tộc Công Chúa hoảng sợ, hiện tại lại thấy người của mình không đánh đã lui, càng luống cuống tay chân, ả hét lớn: “Các ngươi đứng lại cho ta! Cấm trốn, một kẻ cũng không được trốn, các ngươi không thể đào binhl”

 

Thế nhưng, không ai nghe ả nói, hiện trường đã hỗn loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK