Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1467:

 

“Vừa rồi Anh Lạc còn ở nơi này, mẹ lo nhìn các con cầu hôn, mới không chú ý tới Anh Lạc một chút, trong nháy mắt Anh Lạc đã không thấy tăm hơi.” Lâm Thủy Dao nói.

 

Lúc này Mạc Từ Tước chạy qua, cặp mắt u trầm của Mạc Từ Tước nhàn nhạt mà sắc bén quét quanh toàn trường: “Không cần tìm, nhát định là vừa rồi có người thừa dịp hai đứa cầu hôn mang Anh Lạc đi.”

 

Liễu Anh Lạc biến mắt.

 

Tất cả mọi người không ngờ rằng buỏi hôn lễ thế kỷ này đột nhiên xảy ra chuyện, hiện tại hôn lễ chỉ có thể bị ép dừng.

 

Mạc Tuân nhìn Sùng Văn: “Sơ tán tân khách trước, Dịch Dịch, Bì Bì, là ai mang bà nội bọn con đi liền giao cho bọn con tra xét nhé.”

 

Bì Bì ra dấu OK: “Yên tâm đi bố, kẻ này dám ngay dưới mắt chúng ta bắt bà nội đi, thật sự quá lớn gan, chúng con sẽ dạy cho hắn một bài học.”

 

Mọi người đến phòng nghỉ, đây là lần đầu tiên Tiểu Mạc Thần Dịch và Bì Bì liên thủ, hai cậu nhóc thiên tài nhanh chóng truy tung được một chiếc xe bảo mẫu.

 

“Bố, mẹ, tìm được rồi, là cái xe bảo mẫu này mang bà nội đi.”

 

Lê Hương nhìn một chút biển số xe, nhanh chóng chau mày: “Cửu Lăng vương! Đây là xe của Cửu Lăng vương phủ, là Cửu Lăng vương Thượng Quan Húc lén mang dì Anh Lạc đi.”

 

“Thượng Quan Húc?” Mạc Tuân lập lại tên này, ánh mắt anh như mực nước đậm đặc, nguy hiểm mà âm vụ: “Tại sao anh ta lại muốn mang mẹ anh đi?”

 

Mạc Tuân không biết, nhưng Lê Hương đã đoán được, cô đi tới trước cửa sổ sát đất, nâng mắt nhìn về phía bầu trời phương xa, xem ra Thượng Quan Húc đã tra được đến dì Anh Lạc, thân thế Mạc Tuân không giữ được nữa.

 

Cô luôn muốn bảo vệ bí mật thân thế của Mạc Tuân, nhưng đến cùng vẫn giấy không gói được lửa.

 

Hải huyết thâm cừu giữa Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc, cô và Mạc Tuân rồi sẽ đi tới đâu?

 

Màn hôn lễ đột nhiên bị cắt đứt kia như một dấu hiệu không rõ.

 

Lúc này Mạc Tuân đã đi tới, anh nhìn Lê Hương: “Lê Hương, em sao vậy, có phải em biết chút cái gì phải không, hay là, em có cái gì gạt anh?”

 

Lê Hương biết chuyện này không gạt được, cô nhìn Mạc Tuân, sau đó nhìn về phía Mạc Từ Tước.

 

Mạc Từ Tước đứng ở một bên, cặp mắt u trầm đang nhìn cô.

 

Lê Hương nhẹ giọng nói: “Bác Mạc, bác biết dì Anh Lạc là ai không, dì Anh Lạc căn bản cũng không phải là con gái của Liễu gia, dì ấy là công chúa điện hạ bị thất lạc của Hoa Tây Châu.”

 

Cái gì?

 

Về thân phận thật sự của Liễu Anh Lạc, Mạc Từ Tước và Mạc Tuân đều không biết, hiện tại Lê Hương nói cho bọn họ, Liễu Anh Lạc là Trưởng công chúa điện hạ bị thất lạc kia của Hoa Tây Châu.

 

Mạc Từ Tước mím đôi môi mỏng, người đàn ông năm mươi tuổi đã thâm trầm đến mức trên mặt của ông cũng chẳng có bao nhiêu tâm tình phập phồng, khiến người ta nhìn không thấu ông đang suy nghĩ cái gì.

 

Mạc Tuân nhíu mày: “Lê Hương, em nói thật à?”

 

Đôi mắt trong vắt của Lê Hương nhìn Mạc Tuân, gật đầu: “Thật ạ, Mạc tiên sinh, trên người anh chẳng những chảy xuôi dòng máu tôn quý của vương thất Hoa Tây Châu, hơn nữa máu của anh còn là máu Xích Tử trăm năm mới có được của Hoa Tây Châu, người sở hữu máu Xích Tử chính là chân long hóa thân của Hoa Tây Châu, tương lai sẽ quân lâm thiên hạ.”

 

Lời này vừa rơi xuống, cả phòng đều rơi vào trầm mặc, rất rõ ràng chuyện bây giờ phát triển đã thoát khỏi quỹ đạo bình thường.

 

Lúc này Mạc Từ Tước thấp giọng nói: “A Đình, con đến Cửu Lăng vương phủ đón mẹ con về trước đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK