Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1673:

 

Trước khi ông đi, đã ký tên trên giấy ly hôn.

 

“Phu nhân, đây là tiên sinh để lại cho cô, tiên sinh nói, HỘI) Đêm hôm đó, Mạc Từ Tước ngồi ở trong thư phòng, ở nơi tranh sáng tranh tối, ông an tĩnh hút hết điều thuốc trong tay, sau đó nhắc bút, ký tên.

 

Ông nói – “Tuy là sau khi anh chết, quan hệ hôn nhân của chúng ta cũng sẽ tự động mắt hiệu lực, thế nhưng anh nghĩ… đoạn hôn nhân này vốn là anh bức hôn hào đoạt, cho nên bây giờ, cũng từ tay anh kết thúc.”

 

Liễu Anh Lạc vươn tay, đầu ngón tay của bà đang run rầy, bà từng chút từng chút cầm lên tờ giấy ly dị kia, nhìn mãi dòng chữ ông ký tên, sau đó lắc đầu: “Đây không phải là anh ấy ký, tôi hiểu rất rõ anh ấy, anh ấy cường thế bá đạo cả đời, tuyệt đối không có khả năng buông tay, để cho tôi cơ hội ở chung với người đàn ông khác, dựa theo tính cách của anh ấy, anh ấy sẽ phải muốn tôi chôn theo.”

 

Liễu Anh Lạc là hiểu rõ con người Mạc Từ Tước nhát, người đàn ông mạnh mẽ như đề vương đó, ông chắc chắn muốn bà chôn theo.

 

*Phu nhân, mấy năm nay bệnh tim của tiên sinh vẫn không tốt, còn ngày càng nặng, vào lúc sinh mệnh đếm ngược, tiên sinh quả thực nghĩ tới muốn cô chôn cùng, thề nhưng ở thời khắc cuối cùng, tiên sinh lựa chọn buông tay cô, trả lại cho cô tự do, theo mệnh lệnh của tiên sinh, Tô Thành đã được thả ra, bây giờ đang ở bên ngoài biệt thự, phu nhân cô có thể đi rồi.”

 

Ngón tay Liễu Anh Lạc cong đến trắng bệch, níu chặt lấy tờ giấy ly hôn, dây dưa nhiều năm như vậy, thì ra kết cục của bọn họ là ông buông tay.

 

Bà nhớ tới đêm qua ông nói đến kiếp sau, ông nói, nếu có kiếp sau, ông cũng không nguyện ý thời gian lặp lại, ông không muốn gặp lại bà.

 

Liễu Anh Lạc chưa bao giờ biết, ông dĩ nhiên có thể nhẫn tâm như vậy.

 

Mấy năm nay, vô luận bà ở nơi nào, đi đến bao xa, ông thủy chung đứng ở sau lưng bà, ở nơi bà quay đầu liền có thể chạm tay đến.

 

Song, lúc này đây, ông xoay người đi xa.

 

Ông thực sự không cần bà nữa rồi.

 

Ngay cả kiếp sau cũng không muốn gặp lại.

 

“Tim của anh ấy, vẫn không khỏe lên?”

 

Diệp quản gia lắc đầu: “Phu nhân, cô đi rồi, tim của tiên sinh làm sao mà tốt lên được?”

 

Mấy năm nay, bà vẫn cho là, bà đi, tim của ông sẽ tốt hơn.

 

Lúc trước Nhân Nhân nói cho bà biết, ông khỏe thật, cho nên, bà cũng tưởng ông đã khỏe rồi.

 

Nhưng, bà sai rồi.

 

Bà đi, tim của ông sao có thể khỏe?

 

Liễu Anh Lạc thế mới biết, tình yêu của bà đã sai, máy năm nay, bà yêu sai cách.

 

Lúc này cửa biệt thự đột nhiên “oanh” một tiếng đầy ra, bên ngoài mưa như trút nước, một làn gió lạnh tập kích đến, còn kèm theo một bóng người, là… Liễu Chiêu Đệ đã lâu chưa thấy.

 

Lần trước chuyện Liễu Chiêu Đệ cấu kết Giao Nhân Tộc bị bóc ra, bà ta đã bị Mạc Từ Tước giam cầm, Mạc Từ Tước không nhìn bà ta, cũng không nghiêm phạt bà ta, chỉ là nhốt bà ta vào một gian phòng tối nhỏ, trong phòng kia không một chút sáng, thâu đêm suốt sáng đều là bóng tối, Liễu Chiêu Đệ bị giam ở bên trong, sợ hãi, bất an, mê man như dây leo cuồn cuộn sinh sôi trong lòng, loại dằn vặt không tiếng động khiến bà ta gầy đi nhanh chóng, trạng thái tinh thần cũng vô cùng kém.

 

Mạc Từ Tước chân chính hận một người, sẽ không để cho bà ta dễ dàng chết, chỉ sẽ dùng cách thức tàn nhẫn nhát dẫn vặt bà ta, muốn bà ta cầu sống không thể, muốn chết không được.

 

Ngày hôm nay, có người mở ra phòng tối nhỏ, một đường dẫn bà ta qua đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK