Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1859:

 

*Trộm thịt sống: Là phép ẩn dụ giữa những người đàn ông và phụ nữ đã làm điều gì đó trái với các quy tắc ứng xử hoặc trái với đạo đức.

 

Trần Viên Viên đang uy hiếp, dù sao Diệp Linh là đại minh tỉnh, có lưu lượng rất cao.

 

Diệp Linh không có biểu tình gì, ngược lại rất hứng thú nhướng chân mày lá liễu mị nhân: “Vậy cô đi đi, đi ngay bây giờ, tôi ở chỗ này chờ.”

 

. h “CôI” Trân Viên Viên cảm thây Diệp Linh thật sự không sợ gì, đương nhiên, cô ta cũng không dám, cô ta còn chưa muốn chết.

 

“Trần Viên Viên, nếu như tôi là cô, cũng sẽ không nhạt nheo chạy tới trước mình nói với tôi cô là bạn gái của Có Dạ Cần, cô nên dành thời gian trên người Cố Dạ Cần, để Cố Dạ Cẩn mang theo cô đến trước mặt tôi, để anh ấy chính mồm nói với tôi, cô là bạn gái của anh ấy, như vậy, tôi sẽ không cảm thấy cô… vừa đáng thương lại buồn cười.”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Viên Viên trong nháy mắt biến thành trắng đỏ đan xen, miệng của Diệp Linh thật đúng rất độc.

 

Lúc này Diệp Linh sửa lại một chút làn váy mình: “Không sao chứ, không có chuyện thì tôi đi.”

 

Nói xong, Diệp Linh trực tiếp rời đi.

 

Trận chiến này, Trần Viên Viên xông đến hùng hủ, lại một quyền đập trên bông vải, Diệp Linh không đau không ngứa, cô ta ngược lại tức đến chết.

 

Trần Viên Viên hiện tại cảm thấy quá có cảm giác nguy cơ, chỉ cần Diệp Linh ở một ngày, cô ta bất cứ lúc nào đều có thể bị ném bỏ.

 

Từ lúc theo Có Dạ Cần, cô ta mỗi ngày đều ra vào giới thượng lưu, ngợp trong vàng son, cô ta đã bắt đầu tham luyến cuộc sống như thế, càng tham luyến ề _ người đàn ông Cô Dạ Cân này.

 

Trần Viên Viên nhìn hướng Diệp Linh biến mắt, lộ ra biểu tình phẫn hận.

 

Diệp Linh về tới trong phòng mình, cô muốn tắm bồn hoa hồng, bởi vì cô bị dị ứng với vài loại phấn hoa, cho nên chỉ định một loại cây hoa hồng, Hoa tỷ đi lây.

 

Thế nhưng, Hoa tỷ tay không mà về.

 

Diệp Linh cầm một cái kẹp kim loại, tùy ý kẹp mái tóc quăn lên: “Hoa tỷ, chị sao Vậy, xem ra… hoa không có, còn có người chọc chị tức giận.”

 

Hoa tỷ đặt mông ngồi xuống ghé, cả : giận nói: “Linh Linh, em nói còn có thê là ai, còn không phải là tân sủng Trần Viên Viên kia của Cố tổng sao, cô ta thấy chị cầm hoa hồng, liền đoạt với Gh\lỆP “Vậy đoạt đi, Hoa tỷ chúng ta đoạt tài nguyên cho tới bây giờ chưa từng thua lẽ nào lại thua?” Diệp Linh cười nói.

 

Hoa tỷ đi tới, gõ trán Diệp Linh: “Em còn có tâm tình nói đùa, Trần Viên Viên kia nói cô ta chỉ thích loại hoa hồng kia, buổi tối muốn tắm bồn hoa hồng uyên ương với Cố tổng, cô ta vừa nói như vậy, những nhân viên kia liền đưa hoa cho cô ta.”

 

Hoa tỷ nhớ tới dáng vẻ chân chó vừa rồi của đám nhân viên kia liền nồi giận, mặt của bọn họ khi đưa hoa hồng còn có biểu tình – có đủ không? Có muốn lấy thêm một bó nữa không?

 

Trần Viên Viên vênh váo ngoắc cái mông đi trước mặt chị.

 

Hoa tỷ ở vòng giải trí đã nhiều năm như vậy, Diệp Linh mới xuất đạo đã bị Cố Dạ Cẩn tuyển làm người đại diện kim bài chính của Diệp Linh: “đoạt” vốn là nghề của chị, nghiêm túc đó!

 

Hoa tỷ đoạt tài nguyên đoạt đại ngôn cho tới bây giờ chưa từng thua lại bại bởi một ả tay mơ như Trần Viên Viên, chị cảm giác mình nhục nhã vô cùng.

 

_ ` Lý do của Trân Viên Viên còn là… tăm uyên ương cùng Cố Dạ Cần, lý do này quá độc, chị cũng không thể nói chị và Diệp Linh cùng nhau tắm uyên ương được!

 

Nói chung, lửa giận của Hoa tỷ rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK