Mục lục
Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Tân Trạm, tôi cảm thấy phía dưới khe nứt này, sẽ có rất nhiều khí tức cường đại, tốt nhất là chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách với nó.” Cổ Nguyệt Linh có chút e ngại nói.

“Giữ một khoảng cách ư? Không thể nào, mục đích của chúng ta chính là nó” Tân Trạm cười thần bí.

Cổ Nguyệt Linh lập tức trợn tròn mắt.

Tân Trạm điều khiển thuyền bay Tử Quang, chậm rãi hướng về phía khe nứt.

“Lệt Nhưng vào lúc này, trong cái thung lũng rạn nứt đen nhánh này, vang lên một tiếng kêu đầy uy hiếp, sau đó từ bên trong khe nứt truyền đến những tiếng vang lộn xộn, một bầy yêu thú rang rộng cánh bay từ trong khe nứt ra, lao về phía Tân Trạm.

Những yêu thú này có bề ngoài giống như liệp ưng, nhưng thân thể lại to hơn liệp ưng bình thường mấy trăm lần, con nào con nấy đều hung ác, đôi mắt của bọn nó là màu đỏ thẫm.

“Lôi Ưng khát máu, không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy loại yêu thú này ở đây, hơn nữa số lượng lại nhiều như vậy, còn nhiều hơn đám Lôi Ưng ở trong cánh đồng hoang vu trước kia”
Tân Trạm điều khiển phi thuyền, tránh thoát công kích của Lôi Ưng khát máu, thần thức đảo qua chỗ sâu nhất của hẻm núi, trong lòng khẽ nhúc nhích.


Trên đường đi, anh tìm kiếm không ít đàn yêu thú, nhưng đến bây giờ chỉ có đám Lôi Ưng khát máu này khiến anh hài lòng nhất.

Mình dẫn dụ tất cả thành viên của Ám Ảnh Minh bên cạnh Liễu Mộng đến đây, số lượng nhiều như vậy, mình muốn bình yên bày trận pháp rồi thoát khỏi đây, chỉ sợ là sẽ có chút khó khăn.

Hơn nữa Tân Trạm cũng không phải một người bị động, cứ tránh né người khác truy sát, thì chỉ bằng đem toàn bộ kẻ đuổi giết mình đó chôn vùi cùng mình.

Bầy Lôi Ưng khát máu này, là sự lựa chọn thích hợp nhất.

Ngay lúc Tân Trạm gặp phải bầy Lôi Ưng khát máu.

Phía sau anh cách khoảng mấy cây số, hơn một trăm thành viên của Ám Ảnh Minh, dần dần tụ họp lại với nhau ở bên trên khe nứt của ngọn núi.



tập thể, chỉ cần giết được người này, ai trong chúng ta cũng sẽ được ban thưởng, cho nên chúng ta mới phải tụ họp lại gặp mặt nhau”
“Không sai, một mặt là để bàn làm như thế nào bắt được người phụ nữ kia, người phụ nữ này có phi thuyền, thực sự chạy quá nhanh, mặt khác là một lát nữa đi bắt người, ai sẽ là người chỉ huy?”
Một ông già tóc xám mở miệng nhìn về phía đám người.

Trong lòng mọi người khẽ động.

Người nào làm chỉ huy, liền sẽ trở thành thủ lĩnh của hành động lần lần này, lúc nhiệm vụ hoàn thành, cũng sẽ được ban thưởng nhiều hơn.

Rất nhiều người động tâm.

“Tôi cảm thấy tôi có thể đảm nhiệm chức vụ này”
Người nói chuyện là một người phụ nữ mặc váy xanh, âm thanh của cô băng lãnh, tiến lên trước hai bước ở trước mặt đám người, bộc phát ra tu vi cảnh giới Phân Thần cấp năm.

Chuyện này khiến không ít người thay đổi vẻ mặt, bọn họ chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ tranh chức vị thủ lĩnh của mình.

Tu vi cấp năm, đã là người mạnh nhất trong đám người này rồi.

“Cấp năm đúng là rất mạnh, nhưng cũng không phải chỉ có cô mới có tu vi cấp năm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Hieuj10 Tháng mười một, 2022 17:45
Hhh
BÌNH LUẬN FACEBOOK