Cho nên càng là tu sĩ có tu vi cao thâm, càng sẽ không làm người khác sưu hồn, biết được hết cả của mình.
Nhưng hiện tại Tân Trạm lại trước mặt mọi người đưa ra yêu cầu.
Đôi mắt Tân Trạm đột nhiên kích động, đảo qua quá nhà họ Sài cùng Tống Linh Thông và nói: “Các người nói tôi thi triển ảo thuật, che dấu dám người Trần Thừa Phong, tôi đây không thành vấn đề”
“Một khi đã như vậy, liền tìm một người đức cao vọng trọng, có thể làm mọi người tin phục, coi như chúng tôi sưu hồn cùng Tống Linh Thông, chẳng phải là tất cả đều đã biết”
Tống Linh Thông nghe xong, trong lòng một trận kinh hoàng.
Ông ta cũng là khó có thể tin Chiêu sưu hồn này, ông ta cũng là nghĩ qua rồi, nếu vậy Tân Trạm nóng nảy, anh nhất định sẽ đưa ra.
Bởi vì anh tin tưởng, đại tổng quản cùng nhà họ Sài sớm có mưu kế, nếu không thì không có khả năng phán Tân Trạm nhẹ như vậy.
Nhưng không nghĩ tới, mặc dù là cầm tù năm trăm năm, Tân Trạm vẫn như cũ không đồng ý.
Chẳng lẽ Tân Trạm ở trong nghĩa trang Đại Năng, thi triển ra những dị thuật bí pháp đó, liền bị giam năm trăm năm đều không đáng?
Thằng nhóc này điên rồi, hoàn toàn là phát rồ.
Tân Trạm nhìn như sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng anh lại không an bình, anh như đang đánh cược.
Sự việc tới bước này rồi, nên anh đã nhìn ra, đại tổng quản này nhìn như công bằng, nhưng kỳ thật rõ rang là đang thiên vị Nhà họ Sài.
Mình chỉ có thể làm như thế, mới có thể đem đối phương bức đến một góc được.
Nếu thật sự sưu hồn, mình trong đầu những ký ức lam tinh đó, khẳng định sẽ khiến cho sóng to gió lớn nổi lên, thậm chí giới tu sĩ này, khả năng bởi vậy phát hiện hai sự thật một lược.
Nhưng Tần Trạm tin tưởng, mình đề nghị, đối phương tuyệt đối sẽ không đáp ứng, cũng không dám đáp ứng.
“Thằng nhóc này, có dũng khí”
Trong đám người, Nam Vực chủ đôi mắt xẹt qua một tia thưởng thức.
“Vực chủ, nếu thật sự là sưu hồn, thằng nhóc này liền thật một chút đều không để bụng sao?” Dương Khê hiếu kỳ nói.
“Sao có thể, anh ta là một người tu sĩ, có năng lực tới giờ này ngày này, bí mật không thể thiếu” Nam Vực chủ cười nói: “Bất quá anh ta thông minh, sưu hồn không có khả năng tiến hành, bởi vì có người sẽ cự tuyệt anh ta”
“Sưu hồn, lấy ra toàn bộ ký ức của hai người”
Sắc mặt Đại tổng quản âm thứu, âm tình bất định.
Trước mặt mọi người Tân Trạm nói ra, mình có chút cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.
Anh nhìn Tống Linh Thông liếc mắt một cái, Tống Linh Thông lập tức đổ mồ hôi đầy đầu, cúi đầu không dám lên tiếng.
Sưu hồn, kia mình giả dối, đã có thể tất cả đều đã bại lộ.
Đại Tổng Quản nheo nheo mắt, ám đạo phiền toái.
Nhà họ Sài năm đó nhường ra đông thời cổ thành, tuy rằng nguyên nhận do Đông Vực chủ đại nhân cường thế, nhưng Nhà họ Sài có thể làm được không có oán giận, không ngáng chân, cũng là tạo điều kiện cho mình và vực chủ có nhân tình.
Người này nợ tình, muốn còn.
Lần này Nhà họ Sài phát rồ, cấu kết Ma Tôn, xong việc có thể xử lí, nhưng tuyệt đối không thể ở trước mặt mọi người.
Cho nên ông ta mới đối với Tân Trạm ra tay nhẹ, nhưng không nghĩ tới thằng nhóc này lại hoàn toàn không biết điều.
“Đại Tổng Quản, tôi thay Tôn nhi cự tuy: Nhưng vào lúc này, Tống lão gia đột nhiên mở miệng nói: “Thằng nhóc này một giới tán tu, đương nhiên không ngại gợi lại ký ức, nhưng Linh Thông là con vợ cả của nhà họ Tống, từ nhỏ đã được bồi dưỡng làm người thừa kế, nắm giữ một số lượng lớn của nhà họ Tống”.
Danh Sách Chương: