“Vài loại tiên đan này không ở chung cấp bậc với Kim Tố đan đâu, chỗ tốt là các loại tiên thảo cần dùng đến đều khá dễ tìm, các dược sư có thể luyện chế với số lượng lớn, nhưng lần này tôi muốn bảy phần mười lợi nhuận của đan dược”
Tân Trạm chậm rãi mở miệng, thứ anh giao cho Lỗ Thành tất nhiên là một trong vài loại tiên đan mà anh nghiên cứu cùng Hồ Phong lúc ở thành cổ Đông Hoàng.
Thứ này có mua ở chỗ Hồ Phong thì cũng không đến được triều Tân Hoàng bên này nên Tân Trạm dứt khoát đưa một phần đan phương cho Lỗ Thành.
Lúc trước anh chỉ lấy năm phần mười lợi nhuận của Kim Tố đan, một phần là vì Lam Ngọc Ninh Thảo khan hiếm, không mua được nhiều lắm, một phần khác là vì muốn cảm ơn Lỗ Thành đã giúp Tần Sương Nhan một tay.
Nhưng những loại tiên đan này thì Tân Trạm không thể vẫn làm người lương thiện được.
“Bảy phần mười không thành vấn đề” Lỗ Thành không hề nghĩ ngợi mà lập tức gật đầu nói.
Tuy cho Tân Trạm bảy phần mười lợi nhuận, tính thêm cả tiền công cho luyện đan sư, một ít hao tổn khi luyện đan và phí dụng khi bán thì hội dược sư không kiếm lời được bao nhiêu cả, nhưng có vài loại tiên đan hoàn mỹ này nâng lên danh tiếng thì khoản thu nhập ngoài định mức mà hội dược sư thu được cũng là một con số rất khả quan.
“Có điều phương pháp để luyện ra loại tiên đan này chỉ có ông và tôi biết, nếu như để lộ ra ngoài thì ông biết hậu quả rồi đấy” Tân Trạm dọa Lỗ Thành.
Bên Hồ Phong có bộ tộc Đông Hoàng che chở nên tất nhiên là không thành vấn đề, nếu như phương pháp luyện đan thật sự bị lộ ra ngoài thì chỗ của Lỗ Thành sẽ đáng nghi hơn.
“Dược Tôn Tân, cậu cứ yên tâm, chỉ bằng thân phận của cậu thì tôi cũng phải cẩn thận rồi đúng không?” Trong lòng Lỗ Thành run lên, ông ta lập tức nói.
Tân Trạm là con trai của Tân hoàng, tuy hội dược sư có địa vị rất cao nhưng vẫn ở trong hoàng thành của người ta.
Một khi là do bên ông ta làm lộ phương pháp luyện đan ra ngoài, đối phương tìm đến cửa đòi bồi thường thì đến hội dược sư cũng không bảo vệ được ông ta.
“Xem ra lúc thuê luyện đan sư sau này, mình cũng phải cẩn thận một ít mới được”
Hai người nói chuyện một lúc thì đã đi tới phía trước hội dược sư từ lúc nào không hay.
Từ nơi này thì tu sĩ cũng bắt đầu dần dần nhiều lên.
“Đúng rồi, hội trưởng Lỗ, nếu tôi đi… “
Tần Trạm suy nghĩ một chút, chuyện anh muốn đi Bắc Vực không thể nói với cha và Tân Minh được, nhưng Lỗ Thành và anh có quan hệ hợp tác nên có thể hỏi một chút.
Hơn nữa Lỗ Thành đã ở Tân Hoàng Đô mấy trăm năm, kiến thức rộng rãi, chắc chắn là ông ta hiểu biết về Bắc Vực nhiều hơn anh.
Anh đang định mở miệng thì đột nhiên nhìn thấy hai cha con đang vội vã đi ra từ trong một căn phòng của hội dược sư.
“Ba à, không biết lần này tới Bắc Vực có thể thuê được Dược Sư hay không? Dược tôn Tôn này nói chuyện thì rất êm †ai, tìm cho chúng ta, nhưng đã ba ngày rồi mà cũng không có tin tức chính xác, ngày mai đã phải lên đường rồi” Người phụ nữ trung niên kia hơi bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Từ đây đến Bắc Vực núi cao đường xa, tình hình phức tạp.
Ngoại trừ người như Dược tôn Lưu ra thì muốn tìm một người thích mạo hiểm đi đường xa cũng khó lắm”
Ông già đứng bên cạnh bà ta thở dài, có điều nhìn sắc mặt thì ông cụ cũng không có vẻ ngoài ý muốn.
“Thử tìm thêm xem, nếu thật sự không tìm được dược sư thì cũng không phải là không thể lên đường được, chỉ là cần chuẩn bị thêm một ít tiên đan nữa thôi”
Nghe xong những lời này, hai cha con họ cũng nhanh chóng bước ra khỏi hội dược sư.
Mà lúc ấy đúng lúc Tân Trạm đang đi ngang quang hai người bọn họ, vậy nên tất nhiên Tân Trạm cũng nghe được những lời ấy..
Danh Sách Chương: