Mục lục
Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Tiền bối, chính là tên này đã tấn công đại sư trước, rồi lại tự mình làm quá lên, việc này không liên quan gì đến ngài ấy cả” Cung Doãn nói trước.

“Việc này tôi cũng có thể làm chứng”
Nữ tu sĩ vừa mới tiếp đãi Tân Trạm cũng bước ra.

Sau khi biết thân phận của Tân Trạm, nữ tu sĩ không kiêng kị gì cả, hơn nữa vốn dĩ Vu Tuấn Thời là người có lỗi trước.

“Tôi chỉ chạm vào anh ta một cái, động tác này không trái với quy tắc ở Tụ Bảo Các chứ nhỉ” Vu Tuấn Thời nói.

Cung phụng cau mày, chuyện này tự nhiên không làm trái quy tắc, bằng không ngay cả chạm vào cũng là công kích, vậy thì Tụ Bảo Các cả ngày cũng đừng làm việc nữa.

“Nói láo, anh như vậy mà gọi là chạm sao? Anh chính là muốn công kích đại sư” Cung Doấn hét lên.

“Ai có thể chứng minh được điều đó chứ?”
Vu Tuấn Thời cười nhạt: “Anh nói tôi định hại anh ta, nhưng bằng chứng đâu? Nhưng người này làm tôi bị gãy ngón tay, có bằng chứng cả rồi.


Nếu hôm nay Tụ Bảo Các không cho tôi một lời giải thích, tôi nhất định sẽ không bỏ qua đâu.


Tiếng chửi của Vu Tuấn Thời lập tức thu hút nhiều sự chú ý của nhiều tu sĩ hơn.

Rất nhiều ma tu đến xem với vẻ thích thú.

Sắc mặt của cung phụng cũng thay đổi.

Tụ Bảo Các vốn chỉ là một công trình tạm thời, nằm ở trung tâm của dãy núi Ma Vực, xung quanh có rất nhiều ma tu và tà tu, rất khó để kiểm soát cục diện.

Nếu chuyện này không được xử lý dứt điểm, tương lai sẽ có rất nhiều ma tu và tà tu học theo cách này, lấy chuyện này ra làm chứng cứ, sau này bọn họ biết phải kiểm soát cục diện như thế nào.

“Theo quy định của Tụ Bảo Các, dám ra tay ở đây, bất kể là ai, hủy bỏ tu luyện hoặc là chém ngay lập tức, tôi nói có đúng không” Vu Tuấn Thời lạnh lùng nhìn chằm chằm Tân Trạm.


Cái thứ khốn nạn này tuy rằng không biết dùng thủ đoạn gì, nhưng nếu dám bẻ một ngón tay của anh ta, anh ta muốn Tân Trạm phải chết!
“Việc này…”
Cung phụng cũng vô cùng đau đầu, một khi xử lý không tốt chuyện này, sau này có thể sẽ rất phiền phức.

Nhưng hủy bỏ tu vi của Tân Trạm rõ ràng là không thỏa đáng, nữ tu sĩ ở đằng kia đã nháy mắt với ông ta rồi, hiển nhiên thân phận của Tân Trạm không bình thường.

Hay là thay đổi một hình phạt khác? Bề ngoài rất nặng nề, nhưng thực tế lại nhẹ hơn một chút, làm cho người khác xem.

“Đại sư, phải làm sao đây?” Cung Doãn thì thào: “Có muốn †ôi ngăn cản bọn họ, ngài đi trước đi”
Cung Doãn vốn đã cảm thấy bầu không khí không ổn, rốt cuộc Vu Tuấn Thời quả thực vì Tân Trạm mà bị thương, sợ rằng Tụ Bảo Các có lẽ phải bị trừng phạt.

“Chúng ta không có làm gì sai, sao phải chạy cái gì?”
Vẻ mặt của Tân Trạm bình tĩnh, lắc đầu nói: “Cái này giao cho tôi xử lý là tốt rồi, sau này không chỉ chúng ta đều có thể trở lại nguyên vẹn, mà sư đệ của anh còn phải quỳ xuống cầu xin tôi nữa đấy”
Anh ta cũng nhìn ra quan hệ của Cung Doãn và Vu Tuấn Thời không tốt, trừng phạt Vu Tuấn Thời một chút thì Cung Doãn cũng sẽ không để ý.

Cung Doãn sửng sốt, tình huống hiện tại này, Tân Trạm có thể không bị trừng phạt, nguyên vẹn toàn thân mà lui ra cũng không tệ.

Nhưng lại còn muốn đối phương quỳ xuống cầu xin Tân Trạm, nghĩ như thế nào cũng không xảy ra khả năng này được..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Hieuj10 Tháng mười một, 2022 17:45
Hhh
BÌNH LUẬN FACEBOOK