“Nếu như Khương Thời Miễn lấy được, trăm phần trăm là khen thưởng.
Nhưng mà anh lấy được, thì có phân nguy hiểm hơn là có chỗ tốt.”
Ngô Bình Nhi chợt đứng lên, khẩn trương tột đỉnh nói: “Bởi vì từ bây giờ những vậy xuất hiện đều được khen thưởng, cần cả một quá trình, mà quá trình này là nguy hiểm nhất”
“Mục đích của chiến trường Tiên Ma, là muốn tạo ra càng nhiều cái chết cho phía bên kia, làm sao có khả năng bỗng nhiên như không lại để cho anh lấy được”
“Anh xem xem có thể lấy xuống hay không”
Tân Trạm thử một chút, lắc đầu nói: “Thứ này vốn dĩ không chịu sự khống chế của tôi”
Hơn nữa Tân Trạm có một loại dự cảm, cho dù anh chém miếng da này xuống, thì con dấu này cũng sẽ sinh ra ở những địa phương khác.
“Vậy thì phiền phức rồi” Ngô Bình Nhi cắn răng nói: “Anh hạy đi, chạy đến chỗ không người.
Bây giờ con dấu mới lát nữa thì tất cả mọi người đều biết”
“Lúc bọn họ nhận ra con dấu tu sĩ, bọn họ cũng sẽ tới đây vây giết anh, bất luận người nào đạt được thứ này, cũng có thể lấy được con dấu khen thưởng”
Cô ta đang nói, con dấu trên cổ tay Tân Trạm đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Tia sáng này hình thành một chùm sáng, xông thẳng lên trời.
Giữa trời đất tối tăm, ánh sáng thanh thiết soi tỏ hết sức rõ ràng chói mắt.
“Không tốt rồi, đã xuất hiện” Ngô Bình Nhi kinh hãi kêu lên.
Chùm sáng giống như một tín hiệu, ở trên bầu trời, đột nhiên có một cuộn giấy rũ xuống vắt ngang trời đất to lớn.
Cuộn giấy này rách rưới, sau khi mở ra thì phía trên trống rỗng, bên dưới còn nhiều chỗ hư hại.
Nhưng chẳng mấy chốc, trên đầu cuộn giấy lại xuất hiện một nét mực không rõ nguồn gốc, nét chữ rồng bay phượng múa rõ ràng là hai chữ: Tân Trạm.
Nét chữ rõ ràng như đồi núi sừng sững trên mặt đất, dù là người bình thường thì cũng có thể nhìn được rành mạch.
Hiển nhiên, bảng giết chóc đã thống báo sự tồn tại của Tân Trạm đến mọi người ở chiến trường Tiên Ma.
“Tân Trạm? Anh không phải mang họ Trình à?” Ngô Bình Nhi khiếp sợ nhìn Tân Trạm, lên tiếng hỏi theo bản năng.
Không hề nghỉ ngờ, cái tên xuất hiện trên không trung cùng với ánh sáng trên cổ tay Tân Trạm đã khẳng định dược sư Trình trước mặt này chính là Tân Trạm.
Tân Trạm cũng cảm thấy hơi ngoài ý muốn, không ngờ thân phận của anh lại bị bại lộ bởi cách này.
Cũng không biết rốt cuộc chiến trường Tiên Ma này có chỗ nào kỳ lạ, thế mà có thể phát hiện ra cái tên thật sự của anh.
“Cảnh thần Phó phân lại có thể chiến thắng cường giả ở hợp thể cảnh, anh đến từ Tân Hoàng Đô, Trình Tân – Tân Trạm, không phải anh chính là con trai thứ năm của Tân Hoàng, người có thiên phú được tổn tiên nhà họ Tân công nhận đấy chứ”
Ngô Bình Nhi chỉ vào Tân Trạm, hoàn toàn ngây người vì tin tức nhận được.
Cô ta nhìn anh với ánh mắt không thể tin tưởng.
Ngay ở một tháng trước, lúc cô ta và ông nội đang ở Tân Hoàng Đô, đương nhiên không bỏ sót trận chiến giữa nhà họ Tân cùng với thiên tài Man tộc.
Chính mắt nhìn thấy trận chiến giữa Tân Trạm và Hách Tác Kì, biểu hiện của Tân Trạm làm cho Ngô Bình Nhi cực kỳ ấn tượng.
Lúc ấy ông nội còn khen anh, nói anh có thiên phú rất mạnh, thực lực kinh người, tương lai tất thành báu vật.
Lúc ấy cô ta cũng có phần bội phục, tuy rằng tu vi của Tân Trạm hơi thấp nhưng quả thật rất lợi hại..
Danh Sách Chương: