Tân Trạm gật đầu, trong đầu nghĩ tới lúc mình thực tập bên trong không gian này, khí tỉnh thần cũng hình thành những huyễn thú, cũng đều là do sự ngưng tụ của nguyên khí.
Cho dù có giết chết bọn nó thì không bao lâu sau chúng cũng sẽ ngưng tụ lại lần nữa.
Tân Sương Nhan nói: “Cho nên, đội hình chị thiết lập ở đây là để thu hút tất cả các nguyên thú thuộc hệ kim ở gần đó tới đây.
Những nguyên thú có nguồn gốc đều là đến từ nguyên khí kim.
Cách chiến đấu đương nhiên là dựa vào nguồn gốc này”
“Chị muốn em giao đấu với chúng sao?”
Tân Trạm đột nhiên hiểu được, nếu như anh có thể tấn công nguyên thú hệ kim, thì sẽ nhanh chóng lấy được nguyên khí hệ kim.
Nếu so với việc bị cường ép vậy thì việc này tốt hơn nhiều, Thật đúng là biện pháp này của chị ba thật sự vô cùng đáng tin cậy.
“Đương nhiên là không có gì có thể so với lúc hoạc nạn mà có cơ hội lĩnh ngộ được đạo lý của trời đất”
Tân Sương Nhan nói chuyện đương nhiên: “Hơn nữa, vì để em có thể lĩnh ngộ nhanh hơn, chị còn tăng thêm một con ngựa”
Vừa nói cô ấy vừa cười một cách kỳ quái.
Nụ cười này khiến Tân Trạm cảm thấy có chút không đúng.
Sao anh lại cảm thấy Tân Sương Nhan dường như đang muốn lừa gạt mình thế này?
“Tiếp”
Tân Sương Nhan vung tay lên, một thanh trường kiếm đột nhiên bay về phía Tân Trạm.
“Hãy nhớ rằng lát nữa khi giao đấu với nhau, em không thể vận dụng thuật pháp, hơn nữa chỉ có thể sử dụng thanh kiếm mà chị cho em”
“Đây giống như một loại vũ khí bằng sắt phổ biến trên thế giới”
Sau khi nhìn thoáng qua, Tân Trạm sửng sốt một chút.
“Được rồi, chị đã nói xong mọi thứ nên nói, bây giờ chị phải chạy trận pháp.”
Cách làm việc của Tân Sương Nhan luôn vô cùng mạnh mẽ, ngay khi Tân Trạm cầm lấy kiếm thì cô ấy nhanh chóng mở trận pháp.
“Chờ một chút, chẳng lẽ nguyên hú kia cũng thuộc cấp bậc gì sao?” Tân Trạm vội vàng hỏi.
“Vị trí này thuộc về vòng ngoài của không gian, nguyên thú ở đây đều thuộc cảnh xuất khiếu hoặc cảnh phân thần.
Đương nhiên là cũng có việc nguyên thú thuộc cảnh phân thần không làm gì được những cấp khác”
“Gìm”
Tân Trạm ngẩn ra.
Bây giờ anh đang ở phân thần cảnh, với kiểu này thì một đầu ngón tay của anh cũng có thể bóp vỡ, đối với yêu thú cũng như thế.
Tân Sương Nhan lại để anh dùng loại vũ khí này để đối kháng với nguyên thú thuộc cảnh xuất khiếu, thậm chí còn là cảnh phân thần.
Nguyên thú kia cũng không phải thứ ngu, nếu nó ra đòn thì chắc chắn thanh kiếm này của anh sẽ bị gấy.
Cho dù đối phương không mạnh như thế thì nếu dùng một thanh kiếm nhỏ xíu như thế để đấu với cảnh phân thần thì e là chẳng thể làm trầy một chút da nào của đối phương.
Hơn nữa còn không để anh sử dụng những thủ đoạn khác, thế thì làm sao mà đánh đây?
“Tóm lại nếu em muốn nhanh chóng lĩnh ngộ được nguyên khí kim vậy thì đây chính là biện pháp tốt nhất rồi đấy.
Ngoài ra em cũng đừng nghĩ tới việc nhờ chị giúp, chị đã hứa với hai người Tứ Tổ rằng chị sẽ không rat ay”
Tân Sương Nhan nở nụ cười, sau đó nhanh chóng tung người nhảy lên một ngọn cây ngồi xuống, không biết từ đâu lấy ra một quả Viên Linh, vừa cười vừa thưởng thức..
Danh Sách Chương: