“Chí hỏa, tên nhóc này có tới ba loại lửa luôn”
Bên trong hang động rồng, Xích Giao Long nhìn thấy ngọn lửa do Tân Trạm bắn ra thì không khỏi sửng sốt.
Và không biết có phải ngẫu nhiên không mà ngay khi Khương Thời Miễn đập tan ngọn lửa kia thì một trong những tia lửa bay vào hang động nơi nó đang ở.
Đôi mắt đỏ rực của Xích Giao Long nghỉ hoặc, nó há to miệng hít những tia lửa nuốt vào bụng rồi âm thầm phỏng đoán.
Trong Liệt Cốc, Tân Trạm đã chạy gần đến đáy của nó.
Những âm thanh vù vù quen thuộc lại vang lên, thậm chí lần này còn dữ dội hơn lần trước.
Rõ ràng cuộc làm loạn lần thứ hai của Tân Trạm đã hoàn toàn chọc giận những đám Phệ Thiên Trùng vô chủ này.
Trong đáy cốc tối đen như mực, những đám Phệ Thiên Trùng đang đậu dày đặc trên tảng đá bỗng chốc bay vút lên.
Mấy chục vạn con tụ lại cùng một chỗ giống như Biển Đen xông thẳng về phía Tân Trạm, che khuất cả bầu trời và mặt trời.
Lúc này, Tân Trạm đã ngửi thấy hơi thở của thần chết.
Bùm.
Ba đường chí hỏa hừng hực phóng ra, hơn ba vạn Phệ Trùng Thiên mà anh đã nuôi cấy trong mấy ngày nay đều đang bao vây lấy thân thể của anh.
Trong đó còn có con Phệ Thiên Trùng ba đầu ưu tú có kích thước bảng quả trứng đang vờn quanh bốn phía.
Bầy côn trùng giống cuồn cuộn như biển, Tân Trạm vừa đâm đầu vào, trong nháy mắt bóng dáng đã biến mất.
Thấy vậy, con ngươi của Khương Thời Miễn khẽ co lại.
Mặc dù thuộc hạ đã nói qua rằng Phệ Thiên Trùng rất đáng sợ, nhưng những gì được tận mắt chứng kiến lại là một cảnh tượng khác.
“Sao thế? Anh sợ sao? Sợ thì đừng đuổi theo nữa”
Giọng nói của Tân Trạm vang lên trong biển côn trùng.
“Anh ta có thể ở trong đó mà không chết, chẳng lẽ tôi lại Sợ sao?”
Khương Thời Miễn hừ lạnh, chỉ huy mấy chục tu sĩ mở đường, anh ta cũng bay vào trong bầy côn trùng.
Hai người lân lượt tiến vào biển côn trùng, mấy con Phệ Thiên Trùng này coi tất cả bọn họ như kẻ thù.
Từng tên thuộc hạ đều kêu gào thảm thiết, không chống đỡ được, nhưng Khương Thời Miễn lại không thèm đếm xỉa tới.
Toàn thân anh ta ở trong bọc hắc khí của Sát Lục Hắc Điển, rất ít con Phệ Thiên Trùng có thể xuyên qua, hơn nữa còn bị hắc khí làm cho bị thương mà rơi rụng tới tấp.
Một tia sáng đen đột nhiên rơi xuống, Sát Lục Hắc Điển ngay lập tức dâng trào với một sức mạnh mạnh mẽ.
“Hoàn hảo rồi, tôi có thể cảm giác được Sát Lục Hắc Điển đã đạt tới cực hạn” Khương Thời Miễn vui mừng khôn xiết, lại vận hành hắc khí một lần nữa, lần này, mấy con Phệ Thiên Trùng đó hoàn toàn không thể làm anh ta bị thương chút nào.
“Sát Lục Hắc Điển này thực sự là một vũ khí thần tiên chất lượng hàng đầu, chỉ là không biết Hắc Điển thực sự ở thế giới bên ngoài mạnh đến mức nào”
“Bây giờ Hắc Điển đã hoàn hảo, tên Tân Trạm này càng không phải là đối thủ của tôi”
Phía trước, bóng dáng của Tần Trạm mơ hồ xuất hiện, hai mắt Khương Thời Miễn sáng lên, ở khoảng cách này, gần như đã có thể công kích Tân Trạm..
Danh Sách Chương: