“Thế nên tôi muốn đấu với cậu trước, sau khi chiến thắng cậu, tôi sẽ đấu với Hách Tác Kì để phân định kết quả của cuộc so tài này.”
“Cậu muốn đấu với tôi?” Chiến Đào kinh ngạc, như cười như không nói.
“Tất nhiên cậu cũng đã mất sức, tôi có thể chờ cho đến khi cậu khôi phục trạng thái ban đầu”
Vẻ mặt Tân Trạm bình tĩnh, nói như lẽ đương nhiên: “Hơn nữa, tôi chỉ dùng ba chiêu, nếu sau ba chiêu này mà không thắng được thì coi như là cậu thua”
“Ầm ầm!”
Tân Trạm nói xong lời này, tất cả mọi người lập tức náo động.
Không ít tu sĩ đều trợn to mắt.
Tân Trạm có ý gì? Anh sẽ chiến đấu hai lần liên tiếp, lần lượt chiến thắng Chiến Đào và Hách Tác Kì.
Hơn nữa lúc trước Tân Lôi nhường Chiến Đào ba chiêu, Tân Trạm lại đe dọa sẽ dùng ba chiêu đánh bại Chiến Đào.
Cho dù tu vi Chiến Đào hơi thấp, nhưng cũng đã là Hợp Thể cảnh, Tân Trạm mới chỉ đến Phân Thần cảnh thôi mà tự tin rằng ba chiêu sẽ thắng?
Đám người Tân Minh cũng có chút sững sờ, bị lời này của Tân Trạm làm cho kinh sợ.
“Cậu muốn thắng tôi bằng ba chiêu?” Chiến Đào cũng ngạc nhiên, cười lạnh nói: “Đúng là thùng rỗng kêu to, nói mà không biết ngượng, anh của cậu nói ba chiêu đã bị tôi đánh cho ngu luôn, chẳng lẽ thế hệ này của Tân gia chỉ toàn kẻ to mồm thôi à?”
Tân Thành lạnh nhạt nói: “Bây giờ cậu dám chiến, tôi có thể nói rõ cho cậu biết, tôi sẽ dùng thuật pháp tăng lên Phân Thần cảnh cửu phẩm”
“Đùa à, có gì mà không dám” Chiến Đào cười nhạo.
Cho dù là Phân Thần cảnh cửu phẩm thì vẫn thấp hơn mình, hơn nữa chỉ là ba chiêu thôi, không có khả năng thua.
Trong trường hợp có thể đánh bại Tân Trạm đang nổi danh bằng ba chiêu, vậy mình sẽ là thiên tài Man tộc sáng chói mắt nhất trong lần thi đấu này.
Nuốt hai viên đan dược, Chiến Đào ngồi xuống xếp bằng trên lôi đài, bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
“Cảm ơn”
Tân Trạm chắp tay với Hách Tác Kì.
Hách Tác Kì không lên tiếng phản đối, cũng coi như là chấp nhận sự sắp xếp của Tân Trạm.
“Không sao, mục tiêu của tôi từ trước đến nay đều là Tiêu Vũ Nhượng, nếu cậu là thiên tài anh ta coi trọng, đương nhiên tôi tin cậu có thể thăng Chiến Đào, đừng khiến tôi phải thất vọng”
Sắc mặt Hách Tác Kì bình tĩnh, đi thẳng đến mép lôi đài, ôm cánh tay, quan tâm đến đứng.
“Tân Trạm, tôi sẽ cho cậu biết cái gì là hối hận”
Khoảng sau một nén hương, Chiến Đào đứng dậy, trong mắt tràn ngập vẻ phấn khích.
Trong trận giao chiến với Tân Lôi anh ta đã phân thắng bại chỉ bằng ba chiêu, hơn nữa Tân Lôi vô cùng tự mãn, cho nên anh ta cũng mất ít sức.
Nếu không phải vì an toàn, anh ta thậm chí đã muốn đấu thẳng luôn.
Cả hai đều điều động linh lực, một luồng uy áp mãnh liệt nổ ra.
Tân Trạm không chút do dự, lấy nguyên tố hỏa trong không khí bổ sung vào cho mình, tu vi trong chớp mắt tăng lên đến Phân Thần cảnh cửu phẩm.
“Tân Trạm, có cần tôi noi theo anh trai của cậu không, nhường cậu ba chiêu trước.” Chiến Đào cười nói.
“Không cần, như vậy sẽ thắng quá nhàm chán” Tân Trạm lạnh nhạt nói.
“Ha ha, cậu điên thật đấy, vậy để tôi xem xem cậu định dùng ba chiêu đánh thắng tôi thế nào” Chiến Đào gắn giọng quát một tiếng, bản nguyên tượng.
Ảo ảnh người đàn ông man tộc một lần nữa xuất hiện trước mặt anh ta..
Danh Sách Chương: