“Có thấy người đi qua đây không?”
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong đầu ba người vang lên một âm thanh.
Sắc mặt ba người kể cả cô gái đều biến sắc.
Bọn họ dừng chân lại hồi lâu cũng không thấy có người nào đến gần.
Nhưng không đợi ba người phản ứng lại, ba con kinh hồng màu đen như mũi tên từ trên trời rơi xuống.
Hai con trong đó trực tiếp đâm vào hai người đàn ông, chỉ có người cầm đầu kia là miễn cưỡng tránh thoát.
“Ap”
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, Phệ Thiên Trùng ngưng kết thành mũi tên đánh xuống, hai người không kịp ngăn cản, rất nhanh đã bị cắn xé đến mức cả người toàn là máu.
Tân Trạm từng bước đi ra, cả nguyên thần và thân thể đều sẽ bị chém chết.
Cô gái ở một bên lúc này đã hoàn toàn há hốc mồm, bị một màn bất thình lình này khiến cho không biết làm sao.
“Sao cô không gọi tôi qua trận pháp này.
Hơn nữa cô chỉ là cái tu sĩ phân thần cảnh”
Trong nháy mắt nhìn thấy hai đồng đội chết thảm, sắc mặt người đàn ông còn lại cũng đầy hoảng sợ.
Tuy rằng anh ta cũng có tu vi hợp thể cảnh ngũ phẩm, nhưng hai anh em nháy mắt đã bị giết khiến cho anh ta thật sự khiếp đảm.
Tránh thoát công kích của Phệ Thiên Trùng xong, người đàn ông đột nhiên lùi về phía sau, bỏ chạy về phía xa.
“Muốn chạy?”
Tân Trạm cười lạnh, vốn dĩ anh tự mình đến là muốn tra rõ ràng một cái vị trí, thế nhưng không ngờ lại phát hiện hình như đã gặp người thân của Diệp Thành.
Người đàn ông còn lại, tất nhiên Tân Trạm sẽ không bỏ qua.
Mắt anh chợt lóe, từng bước đi đến phía sau người đàn ông nọ, Bách Chiến Quyền oanh kích mà đi.
“Anh bạn, anh đã không muốn buông tha tôi vậy thì anh cũng đi chết đi”
Người đàn ông lộ ra vẻ mặt hung ác, vừa bị nấm đấm của Tân Trạm đánh trúng đã phun từ trong miệng ra một lá bùa.
Mặt trên lá bùa khắc tám cái đầu quỷ, mặt dưới lá bùa tám cái đầu quỷ tản ra, thế nhưng, văn trận kì diệu bao lấy Tân Trạm và cô gái ở phía xa vào trong.
“Thế mà lại là phù trận”
Tân Trạm cũng có chút ngoài ý muốn, đã lâu anh chưa thấy phù trận xuất hiện rồi, hơn nữa đây là phù trận độc.
Xung quanh tám cái đầu quỷ là một cỗ khí tức quỷ dị tràn ngập.
Tân Trạm chỉ cảm thấy hoa mắt như bị rơi vào bóng tối vô biên vậy.
Cô gái kia cũng kêu lên sợ hãi, lúc này trước mắt cô ấy cũng xuất cảnh tượng giống Tân Trạm.
Hơn nữa bụng dưới của cô ấy cũng không ngừng quặn đau, cho dù cô ấy có dãy dụa thế nào cũng vẫn không có ích gì.
“Đừng căng thẳng, không cần khống chế cơ thể, ngưng tụ linh khí, công kích vào vị trí này.”
Đúng lúc này giọng nói một người đàn ông vang lên trong nhận thức của cô: “Là giọng nói của thanh niên kia”
Cô gái cũng không biết vì sao, cô không tự chủ làm theo lời nói của Tân Trạm, đánh ra một đạo linh lực nhất thời giống như phá vỡ vỏ trứng.
Cả thế giới màu đen nháy mắt tan vỡ.
Lần thứ hai cô gái khôi phục lại ánh mắt lại kinh ngạc phát hiện mình vẫn ở chỗ cũ không di chuyển chút nào..
Danh Sách Chương: