“Thật không sao chứ?” Tôi hỏi lại.
Tôi biết, hắn không đơn thuần như vậy. Dù cho tôi đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm thấy bạn bè mình thay đổi quá nhiều, vì tiền mà bạn bè cũng bán đứng.
Việc xảy ra với Trương Tinh Tinh, hắn khẳng định đã biết, vậy mà hắn vẫn không buông tay tiếp tục làm như vậy.
“Nhưng tớ mới nhận tin, người đó cũng tới đây chơi cùng bạn bè, biết có hai mỹ nữ ở đây nhưng cũng không tức giận mà bảo một hồi lại đây chào hỏi một cái là được. Cậu xem...”
Nếu tôi cự tuyệt thì sao nhỉ?
Nếu thế, chỉ cần mang theo Tiểu Mễ rời đi và sẽ không gặp phải Thẩm Kế Ân. Nhưng tôi sẽ phải trả lời như thế nào với Tông Thịnh đây?
Tôi do dự, rồi đáp: “Được mà, chào hỏi thôi có sao đâu.”
Hầu Tử lập tức cười: “Thật tốt quá! Ưu Tuyền, tớ biết cậu hiểu lòng người mà, hiểu rõ… rất biết điều. Giờ xã hội này, quen biết thêm vài bằng hữu, đặc biệt là ông chủ này kia, nhà giàu nữa, sau này gả cho một người tốt cũng dễ hơn….”
“Được rồi, được rồi,” tôi cắt ngang, “Tớ với Tiểu Mễ đi ngâm suối nước nóng, cậu đi ra ngoài đi nào.”
Hầu tử tủm tỉm cười rời đi. Lúc ra khỏi phòng còn đóng cửa lại, nhắc nhở: “9 giờ nhé, 9 giờ nhân viên phục vụ sẽ đưa đồ ăn tới.”
Hầu Tử vừa đi thì Tiểu Mễ đã ôm túi vọt vào phòng. Tôi đứng ngoài cửa nói: “Tiểu Mễ à, không cần trang điểm đâu. Không có nam nhân nào tới, chỉ có hai chúng ta. Người ta có tới cũng phải sau 9 giờ.”
Tiểu Mễ từ trong phòng tắm nói vọng ra. “Không có việc gì không có việc gì, có suối nước nóng để ngâm, có trai hay không cũng không sao, chỉ là kết bạn thôi mà.”
Hơn mười phút lúc sau, Tiểu mễ mới ra tới, chị ấy mặc áo tắm một mảnh, tóc vấn lơi, có trang điểm nhưng dưới ánh sáng lờ mờ này thì không nhận ra đã hóa trang, chỉ thấy vô cùng xinh đẹp.
Tiểu Mễ đưa điện thoại của mình ra: “Chụp cho chị mấy tấm, nếu không chút nữa xuống nước áo tắm dính vào người sẽ không đẹp như vậy nữa. Chụp mấy tấm trên bờ, thêm mấy tấm dưới nước nữa.”
Nhìn Tiểu Mễ cao hứng, tôi cũng bị lây. Cầm điện thoại chụp ảnh rồi mới đi thay đồ.
Hai chúng tôi ngồi trong hồ nước nóng, dựa vào bờ đá ấm áp ngắm nhìn mặt trăng dần lên. Đêm nay thời tiết thật đẹp.
Tiểu Mễ nhìn quanh cảm thán, “Ở biệt thự thật đã mà, còn chụp ảnh được thoải mái. Ban nãy khi vào đây chị thấy khu vực tắm chung, thật sự không thể chụp ảnh được. Dù cho ra khu suối nước nóng chụp ảnh thì cũng không đủ chuẩn để mà up lên mạng nữa cơ.”
“Tiểu Mễ,” tôi dựa đầu ra sau, thả lỏng toàn thân, đắp khăn lên mặt rồi nói, “Chút nữa chắc sẽ có một phú nhị đại tới chào hỏi đó.”
“Biết a, yên tâm, chị sẽ xinh đẹp và không làm mất mặt em đâu.”
“Nếu hắn có nói gì đó, hỏi chị có từng quen ai chưa, thì chị nói là chưa nha.”
Tiểu Mễ đang nghịch điện thoại, nghe tôi nói thì kéo khăn trên mặt tôi xuống: “Sao tự dưng nói như vậy??”
Tôi nhặt chiếc khăn đang trôi lững lờ trên mặt nước: “Tin em đi, em sẽ không làm hại chị.”
“Ưu Tuyền! Tiểu Mễ chu môi giả vờ tức giận: “Chị biết mà, em chẳng tốt lành gì với chị đâu mà. Lỡ như người ta có hỏi mà chị đáp sai thì mất mặt chồng yêu của em chứ gì. Yên tâm đi, lão nương đây biết mà. Đời chị phải tìm người có tiền để gả đó.”
Tôi đứng hình. Tiểu Mễ tiếp tục:
“Ưu Tuyền, có phải hai người lôi chị ra làm mồi nhử lừa mấy gã có tiền ăn chơi đó ra không hở? Chị không có chịu đâu nhé. Nếu thật sự trúng người chị vừa mắt thì chị sẽ yêu đương thật lòng đó.”