“Việc hôm nay em không đi cũng được, ở nhà nghỉ ngơi đi. Em còn bốn ngày nghỉ, hay hẹn Lan Lan đi chơi đi.”
Ý hắn chính là không muốn tôi đi cùng.
Nếu tối qua hắn không nói cho tôi biết rằng lão quỷ kia là cha mình, có thể tôi sẽ không đi, nh ng chuyện đã như vậy... tuy hình ảnh không máu me như ở khách sạn sạn nhưng tôi thật sự bị doạ khi lonlawnsg đứa bé nhảy xuống vực.
Hiện tại không chỉ là chuyện về đứa bé, còn có cha Tông Thịnh, tôi thừa nhận tôi vừa tò mò vừa lo lắng, nên dùng tốc độ nhanh nhất đuổi kịp hắn cùng nhau ra cửa.
Lúc lên xe Lan Lan gọi tới báo hôm nay là cuối tuần, các bạn học quyết định đêm nay tụ tập, chia sẻ một chút những gì tâm đắc khi thực tập.
Các bạn ở nội thành đều đi, hỏi tôi có đi hay không. Tôi vội nói: “Tớ còn không biết, hiện tại tớ đang đi với anh tớ có việc, tối kịp thì tớ qua, nhớ update nhé!”
“Hai người đi đâu vậy? Không cho tớ đi với, tớ muốn nghe anh cậu xem tình duyên cho tớ nè. Tối gặp nha.”
Buông di động, tôi cắn cắn môi, tối nay liền cùng Lan Lan nói rõ thôi. Meo_mup
Tôi nhìn sang Tông Thịnh đang lái xe, nhẹ giọng hỏi:
“Tông Thịnh, em... em có thể nói cho Lan Lan về việc của anh không!? Vì cô ấy là bạn tốt của em, mà lại thường xuyên tiếp xúc chúng ta…… Cái kia, em bảo đảm Lan Lan sẽ không tùy tiện nói bậy, cô ấy không phải loại người như vậy.”
Tông Thịnh không nói chuyện, bất quá bản mặt lạnh lùng của hắn đã là đáp án tốt nhất.
Xe lại lần nữa chạy tới khu tha ma hoang, hôm nay không phải ngày trong tuần, đường phố quạnh quẽ, trừ những người bán hàng thì trên phố chẳng có tới mừoi người.
Vậy cũng tốt, ít người tò mò tới xem náo nhiệt!
Tuy rằng ít người, nhưng bày trận rất lớn nên vẫn có không ít người bu lại xem.
Ở khu mộ hoang, ngừoi đàn ông đưa tới cùng ba bốn người thân thích, nâng theo vài cái rương to, đang chờ chúng tôi cùng đám người choè xem náo nhiệt.
Thấy chúng tôi, có người vội thì thào:
“Người này hả? Coi chừng bị lừa. Thằng nhóc kia chỉ hơn hai mươi, chắc học được vào ba đường quèn, đi vênh mặt đi gạt người đó!”
Người thân của ngừoi đàn ông hôm qua không biết nói gì với anh ta, còn giơ lên 2 ngón tay, tôi đoán chắc bảo cho chúng tôi nhiều lắm 2000.
Đối với Tông Thịnh mà nói, hai ngàn cũng chỉ đủ tiền tiêu vặt.
Tôi có chút thấp thỏm, tôi tin tưởng Tông Thịnh, lão tiên sinh kia ở thôn chúng tôi rất có danh khí, tuy rằng tôi chưa gặp qua ông ta, nhưng chuyện của ông ấy, trong thôn thường xuyên kể.
Tông Thịnh bảy tuổi đã bị ông ta mang đi, nhiều năm như vậy, hắn cũng nên học được không tồi đi.
Hơn nữa lúc trước, tôi cũng thấy Tông Thịnh làm việc, cảm giác hắn rất lợi hại.
Tôi tin tưởng hắn, không đại biểu người khác cũng tin tưởng hắn, nếu là người ta nhận định hắn là kẻ lừa đảo thì làm sao bây giờ?
Tông Thịnh nhìn đến những người đó, đi tới chỗ người đàn ông nói: “Sự tình hôm nay, lớn nhỏ không chừng. Vợ anh oán khí rất lớn, năng lực cũng rất mạnh, nếu là cô ấy tự nguyện rời đi còn tốt, nếu là cô ấy không muốn, những ngừoi ở đây đều có khả năng sẽ bị cuốn vào. Xem náo nhiệt, cũng phải có điểm dừng.”
Tông Thịnh nói xong, căn bản là không ai rời đi.
Tông Thịnh thở hắt ra, hỏi ngừoi đàn ông ngày sinh ngày mất của vợ anh ta,sau đó rút ra một lá bùa, từ trong rương lấy ra một chai rượu, trê rót một vòng tròn trên mặt đất.
Lá bùa trong tay khẽ run, lửa bùng cháy, hắn ném lá bùa lên mặt đất. Rượu khôgn biết bao nhiêu độ, nhưng cháy phực lên, tạo thành một vạch lửa.
“Những ai tuổi Tý, mạng Thổ không nên đứng đây. Đi ngay ra khỏi ranh giới bão tha ma này, không được quay đầu lại.”
Chiêu này của Tông Thịnh khiến mọi người đều tin hắn.
có hai người do dự một chút, nhưng rồi vẫn vượt qua vạch lửa rời đi. Nhưng vẫn còn vài cá nhân vẫn không tin, một bộ chờ xem kịch vui bộ dáng.