Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trông thấy người trong gia tộc mình chạy tới thì Vương Việt Hưng nhất thời trở nên kích động. “Thằng họ Lâm kia, đến chết tạo cũng không tha cho mày đâu!” “Hôm nay có tao thì không có mày, có mày thì không có tao!” “Người đâu, giết nó cho tao!"



Vương Việt Hưng gầm lên giận dữ,



Người nhà họ Vương ở bên ngoài giờ đã sắp chạy vào tới bên trong, nghe được mệnh lệnh của gia chủ thì ai nấy đều bật người xông lên vây kín Lâm Mạc Huy vào chính giữa.



Người của các đại gia tộc đến chỗ này rất đông, chỉ với riêng người nhà họ Vương thì cũng đã được hơn mười người.



Hơn nữa, từ phía xa vẫn còn có người đang không ngừng rảo bước chạy tới.



Xét tình hình thế này, lượng người mà Lâm Mạc Huy phải đối phó có khi phải lên đến hơn trăm người cả thảy.



Nếu mà đánh nhau thật thi liệu Lâm Mạc Huy có thể toàn thân trở ra khỏi vòng vây tấn công của gần trăm người như vậy không?



Vương Việt Hưng nghiến rằng kèn kẹt, ông ta biết, Độc Tri Chu đã tự mình ra tay thì lần này nhà họ Vương nhất định sẽ phải chịu tổn thất thảm trọng.



Cho dù ông ta có chạy trở về thì cũng chẳng có tác dụng gì cả, ông ta không thể nào ngăn bước tiến công của Độc Trị Chu được!



Mà hết thảy mọi chuyện trước mắt đều là do Lâm Mạc Huy ban tặng cả.



Thế nên, căn bản hiện giừo ông ta không hề có chút tâm tư nào để trở về cứu viện, chỉ một lòng muốn giết Lâm Mạc Huy báo thù mà thôi!



Nhân lúc Lâm Mạc Huy có một mình lẻ bóng thì giết nó, đây chính là cơ hội tốt nhất rồi.



Lâm Mạc Huy thì lại mỉm cười, không hề coi đám người nhà họ Vương chung quanh vào mắt.



Mà lúc này, người của các gia tộc khác cũng đang đi đến.



Trông thấy tình cảnh trước mắt, những người này đều tỏ vẻ kinh ngạc vô cùng, không hiểu là đã xảy ra chuyện gì.



Bấy giờ, một người nhà họ Hoàng thấp giọng hỏi gia chủ nhà họ Hoàng: “Gia chủ, chúng ta có cần phải làm gì hay không?”



Gia chủ nhà họ Hoàng từng mắt nhìn người đó một cái: “Cậu nói xem?” Người này thoàng sửng sốt một chút, nhất thời không hiểu được ý của Gia chủ nhà họ Hoàng.



Gia chủ nhà họ Hoàng cốc đầu người đó một cái, cả giận nói: “Thất thần làm cai gì?” “Mau chóng dẫn người lên giúp đỡ cậu Huy đi!”



Vừa dứt lười thì mọi người xung quanh ai nấy đều tỏ vẻ kinh ngạc, đến cả những gia chủ khác cũng ngjac nhiên nhìn Gia chủ nhà họ Hoàng.



Cần phải biết tàng, trong mười đại gia tộc thì nhà họ Hoàng luôn đứung sau chót cả.



Địa vị nhà này trong mười gia tộc luôn luôn ở thế chực chờ sựp đổ, lúc nào cũng có thể bị đào thải khỏi danh sách mười đại gia tộc.



Gia chủ nhà họ Hoàng vì giữ cho nhà họ Hoàng được ở vị trí mười đại gia tộc mà trước giờ luôn làm việc cần thận, đứng trước những gia chủ khác thì cũng luôn hết mực cung kính.



Vương Việt Hưng trước kia sẽ không bao giờ để Gia chủ nhà họ Hoàng vao trong mắt.



Ai lại có hể ngờ rằng, vào lúc này đây, gia chủ nhà họ Hoàng lại có thể làm ra hành động khiến người khác kinh ngạc đến như thế chứ.



Vương Việt Hưng giận tím mặt: “Gia chủ nhà họ Hoàng, ông định làm cái gì hả?” “Thế này là định đối địch với người nhà họ Hoàng tôi đây sao?”



Gia chủ nhà họ Hoàng tỏ vẻ dửng dưng, cất cao giọng đáp: “Vương Việt Hưng, tôi đã nhìn không vừa mắt những hành vi đê tiện của ông từ lâu rồi.” “Nhà họ Hoàng chúng tôi tuy rằng không có thực lực sánh với nhà họ Hoàng các ông, thế nhưng chúng tôi cũng có thể thể hiểu được thế nào là thị phi đen trắn “Những chuyện ông đã làm không xứng phận người, chính ông không thấy thế nào thế nhưng bọn tôi cũng là thành viên của mười đại gia tộc, ai nấy cũng phải thấy xấu hổ thay cho ông!” “Hôm nay ông định giết cậu Huy thì cũng phải xem xem họ Hoàng tôi đây có đồng ý hay không đã” “Người họ Hoàng nghe lệnh, bảo vệ tốt cậu Huy cho tôi!” *



Người nhà họ Hoàng ai nấy đều hai mặt nhìn nhau, chẳng ai có thể nghĩ được rằng gia gia chủ họ sẽ lại đưa ra mệnh lệnh như vậy.



Thế nhưng, cuối cùng những người này vẫn nhất tề đứng dậy, tạo thành thế giằng co gay gắt với đám người nhà họ Hoàng.



Sắc mặt của Vương Việt Hưng lúc này đã trở nên khó coi đến cực điểm.



Nếu là vào tình huống khác, đám người nhà họ Hoàng có dám đối địch với ông ta thì ông ta cũng chẳng thèm để vào mắt.



Dựa vào thực lực của nhà họ Vương mà nói, muốn tiêu diệt nhà họ Hoàng thì cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi!



Thế nhưng tình hình hiện tại thì lại khác hoàn toàn.



Người nhà họ Hoàng có nhân số cũng không hề ít, cũng tương đương với nhân số của nhà họ Vương.



Nếu người nhà họ Hoàng thật sự toàn lực trợ giúp Lâm Mạc Huy thì chỉ có nằm mơ ông ta mới giết được Lâm Mạc Huy mà thôi!



Không giết được Lâm Mạc Huy thì lần này ông ta hoàn toàn xong đời rồi, sẽ chẳng còn có nổi một cơ hội trở mình nào thêm nữa.



Có thể nói, việc Gia chủ nhà họ Hoàng lựa chọn đứng về phía Lâm Mạc Huy làm hậu thuẫn giúp đỡ quả thực đã đánh một đòn chí tử vào tử huyệt của Vương Việt Hưng.



Lâm Mạc Huy cười ha hả, cất cao giọng đáp lời: “Đa ta Gia chủ nhà họ Hoàng! "Ân tình lần này, Lâm Mạc Huy tôi nhất định sẽ ghi nhớ thật kỹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK