Vĩnh Xuân Đường vừa mới lấy được phương pháp luyện chế tái tạo hoàn, quản lý của dự án này vừa về nhà thì đã bị tai nạn xe cộ chết?
Điều đầu tiên Lâm Mạc Huy nghĩ đến chính là giết người diệt khẩu, hủy diệt chứng cứ.
Lâm Mạc Huy trầm giọng nói: “Có hỏi một chút rất cuộc tai nạn xe cộ này là như thế nào không?”
Thử Đường Vũ: “Đã hỏi rồi, là bị một người tài xế uống say đâm chết, người tài xế cũng đã nhận tội, thi thể đã hỏa táng.”
Lâm Mạc Huy suy tư một hồi rồi đột nhiên nói: “Vậy tình huống trong nhà anh ta bây giờ ra sao?”
Dựa vào tin tức mà Lâm Mạc Huy nhận được thì gần đây trong tài khoản của vợ người quản lý dự án này có hai trăm bốn mươi tỷ được chuyển vào.
Quản lý dự án chết rồi, vậy hai trăm bốn mươi tỷ này rốt cuộc chia như thế nào?
Hoặc là có thể tra ra được một chút mạnh mối từ trên hai trăm bốn mươi tỷ này. Lão Thử thở dài: “Anh Lâm, vừa rồi tôi đã hỏi rồi.” “Haiz, đây cũng là một người đáng thương “Anh ta vừa mới chết không bao lâu thì vợ anh ta đã ôm tiền trong nhà chạy mất, vứt lại bố mẹ già của anh ta ở trong nhà, chẳng thèm quan tâm.
Lâm Mạc Huy lập tức nói: “Vợ anh ta đi đâu?” Lão Thử: "A, chuyện này thì tôi thật sự không biết.
Lâm Mạc Huy lờ mờ cảm thấy hẳn là có thể tra ra được vài chuyện từ trên người của vợ người quản lý dự án này.
Anh lập tức dặn dò Lão Thử cố gắng đi điều tra về chuyện của vợ người quản lý dự án này một chút.
Lão Thử làm mấy chuyện này cũng rất lành nghề, anh ta tản bộ ở chỗ này thời gian nửa ngày thật sự tra ra được chút tin tức.
Dựa theo lời nói của những thôn dân ở xung quanh thì vợ của người quản lý dự án này có quan hệ với Lý Nam
Cương.
Vào hai tháng trước, cũng không biết sao hai người này lại cấu kết chung với nhau.
Có người nói, vợ của người quản lý dự án này ôm theo tiền bỏ trốn với Lý Nam Cương.
Thậm chí, bố mẹ của quản lý dự án này chạy đi tìm Lý Nam Cương còn bị đàn em của Lý Nam Cương đánh cho một trận, cuối cùng tất cả đều không giải quyết được gì.
Nghe được tin tức này Lâm Mạc Huy cũng kết luận sơ được Lý Nam Cương và Vĩnh Xuân Đường cùng với chuyện tiết lộ tái tạo hoàn chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan.
Chắc chắn là mười gia tộc lớn ở Tô Vân thông qua Lý Nam Cương để cấu kết với vợ của người quản lý dự án kia.
Sau đó lợi dụng vợ của người quản lý dự án kia hối lộ quản lý dự án đó để anh ta đánh cắp phương pháp luyện chế tái tạo hoàn.
Sau này, quản lý dự án kia từ chức về nhà, cho là có hai trăm bốn mươi tỷ thì có thể thanh thản sống hết nửa đời còn lại.
Nhưng không ngờ sau khi anh ta trở về thì trực tiếp bị người ta giết người diệt khẩu. Còn người vợ kia cũng ôm tiền bỏ chạy, xem như anh ta múc nước bằng giỏ trúc, công dã tràng rồi.
Lâm Mạc Huy vốn cũng sẽ không thông cảm đối với loại người này.
Phải biết rằng, đãi ngộ của công ty dược phẩm Hưng Thịnh đã rất tốt rồi, cũng đối xử cực kỳ tốt với nhân viên ở phía dưới.
Anh ta vì lợi ích của bản thân mà bán bí mật nòng cốt của công ty, cuối cùng rơi vào kết cuộc như thế là đáng đời lắm.
Bây giờ mấu chốt của vấn đề nằm ở trên người của Lý Nam Cương và vợ của người quản lý dự án này.
Lâm Mạc Huy dự tính thời gian một chút, đám người Hổ Đông An đã lên đường rồi, chắc là tầm đêm nay thì có thể đến huyện Phương Xuyên.
Đến lúc đó đi tìm Lý Nam Cương làm rõ chuyện này. Bận rộn cả ngày, Lâm Mạc Huy dẫn theo Lão Thử về thành phố, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Ai ngờ hai người vừa mới đến thị trấn thì Lão Thử đã nhận được một cuộc điện thoại, là do Hoàng Mao gọi đến. Hoàng Mao đã bắt Điềm Điềm và bác Lưu, ép Lão Thử đi gặp anh ta.
Không chỉ có vậy mà thái độ trong điện thoại của Hoàng Mao cũng rất phách lối bảo Lão Thử dẫn Lâm Mạc
Huy đến cùng. Nếu không thì đợi mà nhặt xác của Điềm Điểm và bác
Lưu đi.
Nhận cuộc điện thoại này xong, Lão Thử trực tiếp xụi lở trên mặt đất.
Bây giờ em gái chính là người thân duy nhất của anh ta, là niềm tin để sống duy nhất của anh ta. Bác Lưu cũng là người đối xử với họ tốt nhất.
Nếu như hai người này có chuyện gì ngoài ý muốn thì anh ta cũng không thể nào sống tiếp được. Nhưng anh ta biết rất rõ, nếu như anh ta dẫn theo Lâm
Mạc Huy qua đó thì chắc chắn Lâm Mạc Huy sẽ phải chết.
Trong lúc Lão Thử còn đang khó cả đôi đường thì Lâm
Mạc Huy lại nói thẳng: “Ồ, tôi còn chưa kịp đi tìm bọn họ thì bọn họ đã tự tìm đến cửa rồi sao?” “Vừa đúng lúc, tiết kiệm được thời gian của tôi.”