Cô ta cố gắng bày ra nụ cười xinh đẹp nhất của mình, đón đầu Lâm Mạc Huy đang đi tới, muốn chào hỏi với Lâm Mạc Huy ở nơi công cộng.
Dưới trường hợp như thế này, có thể nói chuyện mấy câu với Lâm Mạc Huy, cũng đủ để cho người khác nhìn cô ta với cặp mắt khác xưa.
Phải biết, những cậu ấm cô chiêu nhà giàu khác chỉ có thể đứng ở phía xa xa mà nhìn Lâm Mạc Huy. Đường Vũ Tình làm như vậy, cũng là muốn bù đắp sai lầm trong buổi dạ tiệc một chút.
Nhưng mà, cô ta còn chưa tới được bên người Lâm
Mạc Huy đã bị hai gia chủ khác thẳng thừng ngăn cản.
Mấy gia chủ này vây quanh ở bên người Lâm Mạc Huy, tiện tay đẩy cô ta ra giống như đẩy một nhân viên không có phận sự gì tránh ra khỏi họ vậy.
Khi Lâm Mạc Huy đi ngang qua cô ta, nhìn cũng chẳng thèm nhìn cô ta một cái, cứ thế mà đi ngang qua, như thể cô ta là không khí vậy.
Đường Vũ Tình bối rối. Cô ta thân là cô cả nhà họ Đường, chưa từng bị đối xử như vậy bao giờ.
Cô ta vội vàng quay đầu nhìn về phía Lâm Mạc Huy, mở miệng muốn gọi một tiếng ngài Huy. Nhưng mà, cuối cùng, một tiếng này cô ta vẫn không thể nào kêu ra khỏi miệng.
Cô ta không biết Lâm Mạc Huy có màng đến cô ta hay không. Nếu như là không vậy há chẳng phải cô ta sẽ mất mặt hơn rồi?
Đưa mắt nhìn bóng lưng của Lâm Mạc Huy đi xa, Đường Vũ Tình rốt cuộc không nhịn được, nước mắt im hơi lặng tiếng tuôn ra ngoài.
Cô ta biết, mình cuối cùng vẫn là bỏ lỡ cơ hội lần này! Có vài người, có một số việc, một khi bỏ qua, chính là vĩnh viễn mất đi, ngay cả cơ hội hối hận cũng không có!
Sau khi Lâm Mạc Huy rời đi, những người đứng ở bên ngoài đó mới có thể tiến vào Lan Quế Phường Sau khi các gia chủ khác chào hỏi với Thái tử xong thì cũng rời khỏi Lan Quế Phường.
Đến đây, Lan Quế Phường rốt cuộc khôi phục trạng thái bình thường, âm nhạc vang lên, ánh đèn lóe sáng. Đường Vũ Tình đứng ở trong hộp đêm ồn ã này, cả người như hồn bay phách lạc, chẳng có chút phản ứng nào.
Xa xa, những cậu ấm cùng các cô chiêu tỉnh Hải Dương giống như những vì sao vây quanh mặt trăng, bao quanh lấy Lý Ngọc Lâm.
Tạ Tử Minh ngồi ở bên người Lý Ngọc Lâm, mắt chứa tình ý, hệt như hộ hoa sứ giả vậy, dốc hết toàn tâm đối đãi với Lý Ngọc Lâm.
Mà những cậu ấm cô chiêu khác ai nấy cũng dốc sức lấy lòng Lý Ngọc Lâm. Đây đều là do cha chủ của bọn họ giao phó, muốn họ kéo quan hệ tốt với Lý Ngọc Lâm, thế thì sau này rất nhiều chuyện sẽ được thông qua dễ dàng hơn.
Khuôn mặt của Lý Ngọc Lâm đầy nét lúng túng, cô căn bản không biết nên ứng phó như thế nào với tình cảnh như vậy, tất cả mọi chuyện đều là do Tạ Tử Minh giúp cô xử lý.
Dẫu sao, mấy ngày trước, cô vẫn chỉ là nhân viên bán hàng nghèo bị người ta chỉ vào lỗ mũi mắng cũng không dám đáp trả. Ai nào ngờ, giờ mới qua có mấy ngày, cô lại được đứng vào hàng ngũ nhân vật lớn ở Hải Dương rồi?
Đường Vũ Tình hâm mộ nhìn hết thảy các thứ này. Cô ta biết, nếu như tối nay cô ta đồng ý với việc đến làm ở hãng thuốc của Lâm Mạc Huy, vậy bây giờ cô ta ít nhất có thể đứng ở vị trí ngang hàng cùng Lý Ngọc Lâm.
Bàn về tướng mạo, cô ta đẹp hơn so với Lý Ngọc Lâm nhiều.
Bàn về gia thế, cô ta lại càng vượt xa Lý Ngọc Lâm. Nếu như cô ta có thể đứng ở vị trí ngang hàng cùng với Lý Ngọc Lâm, thế thì Tạ Tử Minh kia nhất định sẽ chọn cô ta.
Nhưng bây giờ, hết thảy những thứ vốn nên thuộc về cô ta, tất cả đều bị cô ta tự tay hủy diệt
Đường Vũ Tình vọt ra khỏi Lan Quế Phường. Bây giờ cô ta chỉ muốn tìm một chỗ, hung hăng tát mình mấy bạt tại, khóc lóc một trận
Buổi tối ngày hôm sau, ở khách sạn Như Ý Lâm Mạc Huy mở tiệc mời gia chủ của mười gia tộc lớn ở Hà Nội.
Tuy nói chẳng qua là mở tiệc mời mười gia chủ gia tộc lớn, nhưng trên thực tế, thành viên chủ yếu của mười gia tộc lớn này cũng đều đến đông đủ, cũng coi là một buổi tiệc họp mặt, để cho tất cả mọi người được gặp Lâm Mạc Huy một chút.
Tiệc rượu rất thuận lợi, mười gia tộc lớn bây giờ đều có thái độ gọi dạ bảo vâng đối với Lâm Mạc Huy, không có một ai dám có chút nào bất kính đối với Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy sau khi an bài xong một vài chuyện thì giao hết những cái khác cho Lý Tam Khanh xử trí.
Về phần Lâm Mạc Huy, anh chính là đi suốt đêm để trở về thành phố Hải Tân.
Bởi vì, bên phía thành phố Hải Tân xảy ra một chuyện rất nghiêm trọng, phải đích thân anh trở về, tự mình xử lý.