Vừa dứt lời thì cô gái nọ đã phẫn nộ mắng nhiếc.
Hoàng Thanh Tùng không giận dữ mà trái lại còn bật cười, ông ta nhìn chằm chằm Lâm Mạc Huy. "Nếu cậu cứ thích tự đâm đầu vào chỗ chết như thế thì tôi sẽ cho cậu toại nguyện!”
Vừa nói, tay phải ông ta vung mạnh, ống tẩu thuốc đập ngay vào khuỷu tay của Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy không ngờ Hoàng Thanh Tùng lại ra tay chớp nhoáng như thế, anh nhanh chóng lùi lại một bước, tránh được một đòn.
Tuy nhiên, Hoàng Thanh Tùng vẫn nhanh hơn anh. Khi anh vừa thoái lui thì ông ta ngay tức khắc cũng tiến lên một bước, lần này lại nhằm vào các đốt ngón tay của anh.
Lâm Mạc Huy phản ứng nhanh lui về sau, Hoàng Thanh Tùng chậm rãi theo sát từng cử động của anh.
Dù Lâm Mạc Huy có né tránh cỡ nào cũng không tránh khỏi đòn của Hoàng Thanh Tùng.
Khi Lâm Mạc Huy sắp bị ép vào góc tường, anhđột nhiên tinh quái xoay người né sang chỗ ông ta. Hoàng Thanh Tùng không giấu nổi vẻ sửng sốt: "Võ công gì đây?" "Bát Cực Quyền cũng có loại thân pháp này sao?"
Lâm Mạc Huy không thèm đếm xỉa đến ông ta, ông già này thực sự cho rằng anh chỉ biết mỗi Bát Cực Quyền thôi ư?
Lâm Mạc Huy được kế thừa tài năng võ học của dòng họ nên anh am hiểu tất cả các môn võ thuật trên đời.
Vừa rồi Hoàng Thanh Tùng được thể lấn lướt, vậy nên Lâm Mạc Huy mới buộc phải phòng thủ.
Còn bây giờ, sau cú né vừa rồi, Lâm Mạc Huy cũng dừng chơi trò mèo vờn chuột, nghiêm túc ra đòn tấn công Hoàng Thanh Tùng.
Hoàng Thanh Tùng đỡ được vài chiêu của Lâm Mạc Huy, ông ta nhận ra điều gì đó chợt biến sắc mặt. "Cậu không dùng Bát Cực Quyền, cậu... quyền pháp này rất lộn xộn..." "Quyền thuật Hình Ý, Bát Quái Quyền, Vịnh Xuân
Quyền, Đại thánh Phách quải Quyền, Mười hai lộ Đàm thoái, rốt cuộc... Cậu học theo cái nào?"
Hoàng Thanh Tùng vừa đánh vừa gào to.
Lâm Mạc Huy giống như một cuốn bách khoa toàn thư, anh nằm trong tay mọi thế võ, cực kì tinh thông lại vô cùng điêu luyện.
Không cần mất nhiều thời gian, mà ngược lại Hoàng Thanh Tùng lại bị rơi vào thế hạ phong.Ông ta bị Lâm Mạc Huy làm cho choáng ngợp, cuộc đời ông ta chưa từng gặp người nào thông thạo nhiều võ công như vậy!
Sau một hồi so tài, Lâm Mạc Huy đã phát hiện ra.
Thực lực của Hoàng Thanh Tùng này quả thực không hề yếu, so với học trò của Cổ Tôn Vị thì có phần nhỉnh hơn.
Nếu Lâm Mạc Huy tỉ thí võ nghệ với Hoàng Thanh Tùng trước khi anh gặp Cổ Tôn Vị thì chắc chắn anh sẽ rất chật vật.
Tuy nhiên, bây giờ Lâm Mạc Huy đã chinh chiến lâu năm, so tài với nhiều cao thủ khác, kinh nghiệm chiến đấu của anh càng ngày càng phong phú.
Hoàng Thanh Tùng này không là gì đối với anh cả. Không lâu sau, Hoàng Thanh Tùng đã bị ép tới chân tường.
Lâm Mạc Huy nắm bắt cơ hội tung ra một đấm vào mạn sườn Hoàng Thanh Tùng.
Hoàng Thanh Tùng gãy ba cái xương sườn, nôn ra mấy ngụm máu tươi, nằm vật xuống đất không ngồi dậy nổi
Mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sờ.
Không một ai nghĩ rằng Lâm Mạc Huy lại có thể đánh bại Hoàng Thanh Tùng! Phải biết rằng đây từng là một cao thủ hàng đầu ở Hải Dương, cứ là dân Hải Dương thì chẳng có ai dám đụng tới ông ta đầu.
Cậu thanh niên Lâm Mạc Huy này sao có thể dễ