Hóa ra người đàn ông trung niên này tên là Nạp Lan Ung.
Nạp Lan Ung liếc sang Nam Bá Lộc cười nhẹ: “Chuyện giữa hai chúng ta, chắc chắn sẽ giải quyết xong thôi.” “Chẳng qua, bọn chúng thế mà lại dám cản tôi, vậy thì tôi phải thành toàn chỗ chết cho chúng thôi.” “Nhóc con à, cậu có biết không, tùy ý ra mặt giúp người khác thì sẽ phải trả một cái giá đắt đấy!”
Trong lúc vừa cười vừa nói, Nạp Lan Ung đã lại tiếp tục ra tay, thân thủ cực kỳ nhanh nhẹn lần nữa muốn dồn Lâm Mạc Huy vào chỗ chết.
Lâm Mạc Huy nghiến chặt răng, hai chân hơi khuỵu xuống, dồn hết sức mạnh vào nắm đấm tay phải.
Lúc Nạp Lan Ung chuẩn bị xông tới trước mặtanh, Lâm Mạc Huy mạnh mẽ lao về phía trước nửa bước, giậm đất gầm lên một tiếng, rồi dùng nắm đấm phải lao ra.
Nửa Bước Băng Quyền
Một tia sáng sắc bén lóe lên trong mắt Nạp Lan Ung, ông ta cũng không hề né tránh mà thẳng tay nhằm vào Lâm Mạc Huy đấm một quyền.
Quyền này vừa ra, Lâm Mạc Huy đã bị đẩy lùi lại một bước, mà Nạp Lan Ung lùi lại chỉ nửa bước! Mọi người trong phòng đều mở to mắt nhìn chằm chằm cảnh này, vẻ mặt của Nạp Lan Ung càng khó tin hơn. “Nửa Bước Băng Quyền? Làm sao có thể mạnh như vậy?” “Cậu...cậu rốt cuộc đã làm gì?”
Nạp Lan Ung lo lắng hét lên.
Lâm Mạc Huy trầm mặc không nói. Lúc nãy anh lui về sau một bước đã lạng lẽ tụ khí huyết vào đan điền.
Bây giờ, sức mạnh của anh đã tăng lên gấp bội. Nếu không, làm sao anh có thể buộc Nạp Lan Ung phải rút lui đây!
Thấy Lâm Mạc Huy không có ý định nói gì, Nạp Lan Ung không khỏi thấy khó chịu: “Nhóc con, tôi thật sự đánh giá thấp cậu rồi!” “Chẳng qua với một chút sức lực này của cậu, rốt cuộc cũng không đủ để đánh bại tôi đâu.” “Hôm nay tôi sẽ cho cậu xem cho thật kĩ thế nàolà tuyệt học của Nạp Lan Ung ta.”
Nạp Lan Ung nổi giận gầm lên một tiếng, chân trái bước lên một bước, đột nhiên vừa giảm một cái cả người lại lao thẳng về phía Lâm Mạc Huy bên phải.
Chiều dương đông kích tây này, tốc độ cực kì nhanh
Lâm Mạc Huy căn bản không kịp nghĩ ngợi gì, chỉ có thể dựa vào những kinh nghiệm chiến đấu trước đây để đối phó.
Trong nhất thời hai người đấu hơn mười mấy chiêu, mỗi một chiêu ra, Lâm Mạc Huy đều khó khăn chặn lại những chiêu công kích của Nạp Lan Ung.
Không thể không nói, thực lực của tên Nạp Lan
Ung này, thực sự rất khủng bố. Lâm Mạc Huy trước đây đã từng đấu tay đôi với
Hỏa Hoa, thực lực của Hỏa Hoa đem so sánh với Nạp Lan Ung thì còn kém hơn một bậc.
Lâm Mạc Huy tiếp tục ngưng tụ khí huyết vào đan điền, ở trước mặt Nạp Lan Ung thì còn rất xa mới bằng được.
Hai người đánh không bao lâu, Lâm Mạc Huy bị dính liền mấy chưởng.
Nhưng mà trận đấu này, cũng khiến cho kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Mạc Huy càng trở nên phong phú hơn.
Tuy rằng thực lực đương nhiên không bằng được, nhưng Lâm Mạc Huy cũng có thể ở giữa những năm đấm như mưa rên gió dữ của Nạp Lan Ung tìm ra được cơ hội phản kích lại.Trên mặt Nạp Lan Ung đầy sự kinh ngạc, ông ta không nghĩ tới, một người thế nhưng có thể ở giữa trận chiến đấu không cân sức này, dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Lâm Mạc Huy này có được thiên phú võ học, quả thực là cả cuộc đời của ông ta cũng hiếm thấy.
Mà điều này cũng càng thêm khơi dậy suy nghĩ muốn giết chết Lâm Mạc của ông ta hơn.
Nạp Lan Ung càng ra tay tấn công mạnh hơn, hoàn toàn muốn dồn Lâm Mạt Huy vào chỗ chết thì thôi.
Nam Bá Lộc ngồi ở dưới đất, bưởi vì vết thương cực kỳ nghiêm trọng, cho nên không thể ra giúp đỡ được.
Kha Văn xông qua đó hai lần, đều bị Nạp Lan Ung đánh cho bay trở về, giờ phút này cũng đang nằm tê liệt trên mặt đất, không có cách nào ra tay trợ giúp nữa.
Cuối cùng, Nạp Lan Ung năm được cơ hội, một quyền liền đánh tới Lâm Mạc Huy.
Mà lúc này Lâm Mạc Huy cũng cảm nhận được, khí huyết ở trong cơ thể đang dần dần bị suy yếu.
Nói cách khác, hiệu lực khí huyết đan điền hiệu lực đã hết rồi. Đợi lát nữa khí huyết đan hoàn toàn mất hết hiệu lực thì anh cũng mất hết sức lực để phản kháng lại.
Mỗi một chiêu của Nạp Lan Ung đắc thủ, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
Ông ta từ trên cao nhìn xuống Lâm Mạc Huy: