Sắc mặt tên giám đốc tái mét, suy nghĩ về mánh khỏe của thái tử, cả người run lên.
Bây giờ sự tình đã rõ ràng, nếu anh ta không đồng ý,
Thái tử sẽ giết anh ta.
Tuy nhiên, nếu anh ta đồng ý, chiếc xe này không có để giao hàng thì anh ta cũng xong đời.
Người có thể mua được chiếc xe này chắc chắn không phải là người mà anh ta có thể đắc tội.
Đến lúc đó, người ta tới tìm anh ta lấy xe, anh ta không giao ra được thì chỉ có đường chết.
Người đó cũng là cậu chủ con nhà giàu ở Hà Nội.
Anh ta nhất định sẽ không dám làm phiền Thái tử, đến lúc ấy mọi trách nhiệm tên giám đốc này phải gánh hết.
Tuy nhiên, chiếc xe này giá hơn bảy mươi tỷ, anh ta làm sao có thể gánh được trách nhiệm này!
Tên giám đốc mặt như đưa đảm, giọng run run: "Thái tử, anh đừng cười nhạo tôi." "Tôi thực sự không gánh nổi chuyện này." "Hay là, anh...Anh để cho tôi làm chuyện khác, làm bất kỳ chuyện gì, tôi đều nguyện ý... Thái tử mặt lạnh như băng: "Tôi không có chuyện gì khác muốn anh làm!" "Hôm nay tôi vẫn muốn chiếc xe này!" "Đi, mang chìa khóa xe tới đây cho tôi." "Còn nữa, đem hợp đồng tới đây tôi xử lý" "Chiếc xe này, bắt đầu từ bây giờ là của bạn tôi!" Mấy người bên cạnh Thái tử lập tức chạy tới, đưa tên giám đốc đi ra ngoài, hoàn thành xong tất cả thủ tục, nhanh chóng mang chìa khóa xe tới cho Lâm Mạc Huy.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt theo dõi mọi chuyện, con người trong mắt hai người họ như muốn rớt ra ngoài.
Không tốn một xu nào mà nhận được hẳn chiếc xe sang trị giá hơn bảy mươi tỷ.
Thái tử hành động thật là thỏa mãn mà!
Hai người không khỏi nhìn về phía Lâm Mạc Huy, trong lòng càng xúc động. Người bạn này của Lâm Mạc Huy cũng đủ để sau này họ ra ngoài mà khoe khoang!
Nhìn lại tên giám đốc nước mắt dầm dề.
Lần này lớn chuyện thật rồi, anh ta coi như là xong đời!
Nhưng mà chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Thái tử nhìn Hứa Thanh Mây: "Chị dâu, chiếc F12 kia, không thì chị lấy đi?" "Tôi nghĩ chiếc đó màu đỏ hẳn là thích hợp với chị." Hứa Thanh Mây có chút do dự: "Cái này...Cái này thích hợp sao?"
Thái tử cười nói: "Cái gì mà không thích hợp?" "Mọi người ở đây đã phải chịu uất ức lớn như vậy. Đây coi như giảm đốc này bồi thường cho mọi người, là điều đáng phải làm!"
Hứa Thanh Mây nhìn Lâm Mạc Huy, anh mỉm cười gật đầu.
Hôm nay, vợ và bố mẹ vợ của anh đã phải chịu đựng uất ức như vậy, anh chắc chắn không để cho tên giám đốc này thoải mái. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Тгuу*eлAРP.cом
Thái tử có một cách để xử lý loại chuyện này. Phương pháp này mặc dù không trực tiếp giết tên giám đốc kia. Tuy nhiên, từ nay về sau, tên giám đốc kia sống không bằng chết!
Chi phí của hai chiếc xe sẽ phải áp lên người anh ta.
Kể cả anh ta làm việc cả đời, anh ta cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy!
Tiếp theo, Thái tử yêu cầu anh ta trả lại số tiền mà Hứa Đình Hùng đã thanh toán.
Không những vậy, lúc chuẩn bị ra về, anh ta còn mượn cớ phong cách trang trí của cửa hàng 4S không đẹp, liền cho người đập phá hết toàn bộ cửa hàng, kể cả ô tô bên trong.
Tên giám đốc nhìn tất cả những thứ này, dường như chỉ muốn khóc tới chết.
Mấy chiếc xe bị đập phá này, tổn thất ít nhất cũng bảy mươi tỷ đồng.
Cộng lại nhiều như vậy, anh ta ước tính sẽ phải đền một trăm bảy mươi năm tỷ đến hai trăm mười tỷ đồng. Một con số lớn như vậy, anh ta làm sao mà gánh nổi đây!
Đến lúc đó, anh ta sẽ thực sự sống không bằng chết. Lúc cửa hàng bị đập phá, Thái tử mang từ trong ra một chiếc xe địa hình.
Anh mang xe đạp leo núi tới cho Lâm Mạc Huy, cười nói: "Lâm Mạc Huy, chiếc xe này không tệ." "Phiên bản giới hạn của Ferrari có giá bốn tỷ năm trăm năm mươi triệu đồng". "Có thể mang về cho em gái anh."
Nhìn thấy chiếc xe, ánh mắt Lâm Mạc Huy sang lên, chiếc xe địa hình này thực sự rất đẹp.
Mang về cho Lâm Quế Anh thật quá phù hợp.