Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Việt Hưng trợn mắt nhìn người đàn ông một cái: “Không hỏi thì đừng hỏi!” “Nhớ lấy, sau này con chính là gia chủ nhà họ Vương!” “Xem như là người đứng đầu trong nhà, con phải biết tự kiềm chế, phải biết đối nhân xử thế!” “Vui mừng hay tức giận không được lộ ra, không được để cho người khác biết con đang nghĩ gì, có biết không?” Người đàn ông vội vàng cúi đầu xuống: “Dạ!” “Bố, con biết lỗi rồi!”



Vương Việt Hưng xua tay nói: “Đi ra ngoài đi!” “Nhớ, chuyện này phải làm cho coi được một chút.” “Còn nữa, nhớ kỹ phản ứng của tám gia chủ khác rồi quay về đây nói cho bố!”



Người đàn ông gật đầu thật mạnh rồi nhanh chóng rời di.



Vương Việt Hưng hơi dựa vào ghế salon, trong mắt lóe lên một tia sắc bén, ông cắn răng nhẹ giọng nói: “Lâm Mạc Huy, tôi muốn nhìn xem cậu còn có thể nhảy nhót được mấy ngày!"



Người đàn ông đem những thứ đó cầm đến vị trí của tám vị gia chủ để cho họ nhìn, phản ứng của tám người đều không giống nhảy.



Đương nhiên phần đồng đều là cực kỳ tức giận,



Nhưng mà có người biểu hiện ra có người thì lại không có biểu hiện. Người đàn ông ghi nhớ phản ứng này của bọn họ, sau đó trở về nói cho Vương Việt Hưng.



Vương Việt Hưng phân tích phản ứng của tám vị gia chủ, cuối cùng có hiểu được phần nào thái độ của tám người họ. “Hừ, tám con cáo già, đều muốn chờ người khác ra mặt trước “Bố ngược lại muốn nhìn xem bọn họ cuối cùng có thể nhẫn nhịn cho tới khi nào!”



Vương Việt Hưng cười lạnh, khoát tay nói: “Đi đi, đầu tiên là dọn dẹp cửa hàng mặt tiền ở của chúng ta trước. “Nói cho Lâm Mạc Huy những cửa hàng mặt tiền này đều cho bọn họ dùng miễn phí. “Còn nữa, chuyện sửa chữa thì các con cũng tự mình làm đi, không cần bọn họ tốn một đồng tiền nào.” “Chuyện này nhất định phải là cho thật đẹp, đừng để cho Lâm Mạc Huy đề phòng chúng ta, có biết chưa?”



Người đàn ông lập tức gật đầu: “Dạ!”



Cũng trong lúc đó, ở trong tám gia tộc khác, tám vị gia chủ cũng đều đang dặn dò mấy việc này.



Sáng ngày thứ hai, chín vị gia chủ đều cho người đêm mấy cái hợp đồng cho thuê cửa hàng mặt tiền đưa đến chỗ của Lâm Mạc Huy.



Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt thấy mấy cái hợp đồng này thì bối rối ngay tại chỗ. Nên biết là ngày hôm qua bọn họ vừa mới nhìn trúng mấy cái cửa hàng mặt tiền này thôi, mà hôm nay đã cho thuê rồi sao?



Vốn dĩ trong đó đều là người kinh doanh, coi như muốn thuê thì ít nhất cũng phải nói chuyện một thời gian! Dù sao thì cũng không thể nào chạy đến trước mặt người ta kêu người ta dọn đi được.



Kết quả chỉ trong vòng một đêm thì hai mươi mấy cửa hàng mặt tiền đều lấy được, tốc độ này cũng quá nhanh rồi đó. “Lâm Mạc Huy, chuyện này có phải là quá nhanh hay không?”



Phương Như Nguyệt ngạc nhiên nói.



Lâm Mạc Huy cười một tiếng: "Chuyện này cũng bình thường. “Chín gia tộc lớn ở tỉnh Hải Dương cùng nhau ra tay, nếu như mấy cái cửa hàng mặt tiền này cũng không lấy được như vậy thì mất mặt chín gia tộc lớn qua ТrцуeлАРР.cом trang web cậ*p nhật nhanh nhất



Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt trợn mắt nhìn nhau, một lần nữa hai người thấy rõ năng lực của chín gia tộc lớn.



Những gia tộc như thế này không phải người bình thường có thể so sánh được.



Mà hết lần này đến lần khác, chín gia tộc lớn này lại bị Lâm Mạc Huy kêu tới kêu lui, càng làm cho bọn họ thêm run sợ trước năng lực của Lâm Mạc Huy.



Hứa Đình Hùng nhìn hợp đồng cho thuê rồi bất ngờ la to: “Ý, phía trên hợp đồng này tại sao không có ghi số tiền cho thuê?”



Lúc này Mai Thiên Toàn nói: “Chuyện là vầy ông Hứa “Những cửa hàng mặt tiền này phần lớn đều là tài sản của chín gia tộc lớn. “Những thứ khác mặc dù không phải là tài sản của chín gia tộc lớn chúng tôi nhưng tối hôm qua đã bị chúng tôi mua lại." "Những cửa hàng mặt tiền này chín gia tộc lớn của chúng tôi đều cho các ông dùng miễn phí. "Không có tiền thuê, cũng không có thời hạn, đây chính là quà tặng mà chín gia tộc lớn chúng tôi đưa cho ông Hai.



Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lại trợn mắt nhìn nhau, hai người lại bị chấn động một lần nữa. Hai mươi mấy cái cửa hàng mặt tiền, tiền thuê cũng là một con số khổng lồ.



Bây giờ không có tiền thuê, cũng không có thời hạn, chuyện tốt như vậy chính là cái bánh có nhân từ trên trời rơi xuống nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK