Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người lập tức cười phá lên.



Triệu Nhiên Thuận cười nói: “Bây giờ nói cũng không muộn nha.”



“Vả lại, hai người nam tài nữ sắc, vốn trông xứng đôi lắm!”



“Tối nay hai người phải ôn chuyện thật kỹ nha.”



“Nào nào nào, anh Quân, anh ngồi ghế giữa đi.”



“Tổ Y, cậu ngồi bên phải anh Quân, Niên ngồi bên trái anh Quân.”



“Tối nay hai người phải tiếp anh Quân thật tốt đấy!”



Triệu Tổ Y cười ha ha: “Yên tâm đi, chỉ cần anh Quân không ghét bỏ, tối nay tôi sẽ xả thân tiếp quân tử.”



Mọi người lập tức cười ầm lên, ai cũng hiểu chút tâm tư kia của Triệu Tổ Y.



Triệu Tổ Y cười tủm tỉm tới bên cạnh Đặng Tiến Quân, cô ta đã hỏi thăm, biết Đặng Tiến Quân hiện tại vẫn độc thân.



Cho nên hôm nay cô ta dày công ăn diện chính là muốn bắt lấy Đặng Tiến Quân.



Sắc mặt Đặng Tiến Quân thì trở nên khó coi, anh ta cũng có chút hiểu biết về Triệu Tổ Y này.



Hồi còn đi học năm đó, Lâm Mạc Huy đã chịu không ít cực khổ từ trên người cô.



“Xin lỗi, con gái của tôi phải ngồi bên cạnh tôi.”



Đặng Tiến Quân trả lời.



Triệu Tổ Y khẽ biến sắc, cô ta ỷ vào mình có dáng vẻ xinh đẹp, từ trước đến nay chưa từng có người đàn ông nào có thể từ chối cô ta.



Đêm nay cô ta ăn diện đẹp để lại nhiệt tình tiếp cận Đặng Tiến Quân như thế, ai ngờ bị từ chối thẳng thừng? Nhưng cô ta rất nhanh lại mỉm cười trở lại: “Không sao, ăn cơm tối đi, em bé cô bé cho.”



“Nhóc đáng yêu, có thích dì ôm không con?”



Nói xong, Triệu Tổ Y lại chìa tay muốn ôm lấy Tố Ny.



Tố Ny vội vàng trốn tránh, hoàn toàn không cho Triệu Tổ Y chạm vào cô bé.



Triệu Tổ Y không khỏi xấu hổ: “Ha ha, anh Quân, con gái anh thật đúng là thẹn thùng quá đi.”



“Em thấy, bình thường ngoại trừ anh thì chắc là sẽ không để người khác ôm cô bé đầu ha?”



Đặng Tiến Quân vừa định nói chuyện, Tố Ny lại đột nhiên từ trên người anh ta nhảy xuống.



Ở trước mắt bao người, Tố Ny chạy thẳng đến bên cạnh Lâm Mạc Huy, vô cùng vui sướng ôm lấy chân Lâm Mạc Huy.



“Chú Lâm ơi, ôm một cái nào!”



Tất cả mọi người trợn tròn mắt.



Vừa rồi Đặng Tiến Quân còn nói con gái mắc cỡ không cho người khác ôm, sao mới có một lúc đã chạy đến chỗ Lâm Mạc Huy rồi?



Chẳng lẽ, bọn họ rất quen thuộc ư?



Lâm Mạc Huy cười khẽ, bể Tố Ny lên: “Tố Ny gần đây có ngoan không đó?"



Vừa rồi Đặng Tiến Quân bị mọi người vây quanh nên không nhìn thấy Lâm Mạc Huy.



Bây giờ thấy Lâm cũng ở đây lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười ha ha đi tới.



“Ngoan không á? Nó quậy dữ lắm!”



“Lát nữa mà không nghe lời, bố sẽ không cho con tới nhà chú Lâm chơi.”



Đặng Tiến Quân cười nói.



Tố Ny ra vẻ đáng thương nắm lấy cánh tay Lâm Mạc Huy: “Chú Lâm, vậy chú có cho Tổ Ny đến nhà chú chơi không?”



Lâm Mạc Huy cười ha ha: “Chú Lâm đương nhiên muốn cho con đến chơi, khoảng thời gian trước dì con còn nhắc tới con đó.”



Tố Ny vui mừng vô cùng, quay về phía Đặng Tiến Quân làm mặt quỷ rồi ôm chặt cổ Lâm Mạc Huy.



“Vẫn là chú Lâm tốt.”



“Oa, con lại được đi bơi rồi.”



Quần chúng tứ phía thấy mà trợn mắt há mồm, ai cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra.



Triệu Nhiên Thuận nhịn không được sáp lại: “Giám đốc Quân, ngài với Lâm Mạc Huy, này...quan hệ này...



Đặng Tiến Quân liếc mắt nhìn cậu ta, cười lạnh: “Xem ra lớp trưởng của chúng ta còn dễ quên vậy cơ à!”



“Sao nào, tam giác sắt hồi chúng ta còn đi học cậu đã quên rồi sao?”



“Tôi với Lâm Mạc Huy với cả Niên, ba người chúng tôi có quan hệ tốt nhất.”



Đám người Triệu Nhiên Thuận nhìn nhau, đều xấu hổ vô cùng.



Nói thật, lúc bọn Lâm Mạc Huy, Đặng Tiến Quân, Niên còn đi học vốn thuộc loại vô cùng bình thường.



Học tập bình thường, gia cảnh bình thường, lại càng không biết nói mấy lời ton hót người khác nên đương nhiên không thể nằm trong vòng bạn bè của Triệu Nhiên Thuận.



Lúc còn đi học, ba người dường như đều là vô hình.



Loại người này, sau khi tốt nghiệp sẽ dễ bị người ta lãng quên.



Triệu Nhiên Thuận cũng là nhờ sự quen biết của bố mẹ với bố mẹ Niên mới gián tiếp nhận được tin tức Đặng Tiến Quân.



Cậu ta thật sự không biết quan hệ giữa Lâm Mạc Huy với Đặng Tiến Quân cũng vô cùng tốt.



Nếu không cậu ta nào dám trào phúng Lâm Mạc Huy như vậy.



Dù sao Triệu Nhiên Thuận cũng là người đã trải đời, xấu hổ một lúc liền



lập tức khôi phục như thường.



“Ôi chao, anh xem đầu óc tôi này, sao tôi lại quên chuyện này thế nhỉ.”



“Phải rồi, thời còn đi học quan hệ ba người các anh đúng là tốt nhất.”



“Ha ha ha, thật tốt quá, tối nay bạn cũ gặp nhau, tất cả mọi người có thể tụ tập cùng nhau, chuyện này thật là hoàn hảo”



“Nào nào nào, giám đốc Quân, anh ngồi phía trên đi.”



“Lâm Mạc Huy, Niên, hai cậu ngồi với giám đốc Quân đi.”



Triệu Nhiên Thuận nhanh chóng sắp xếp nói.



Ánh mắt những người khác nhìn Lâm Mạc Huy đều mang theo một chút ghen tị và không cam lòng.



Theo ý bọn họ, Lâm Mạc Huy chỉ là một kẻ vô dụng dọn WC, dựa vào cái gì lại có quan hệ tốt với Đặng Tiến Quân?



Lâm Mạc Huy bất động ngồi tại chỗ, chậm rãi nói: “Ngồi phía trên thì thôi đi.”



“Vừa rồi mấy người không phải đã nói rồi sao, tôi ngồi ở đây là thích hợp nhất.”



“Cứ ngồi vậy đi, đổi tới đổi lui thật phiền phức.”



“Người không biết còn tưởng rằng chúng tôi là lớp trưởng hay ban cán bộ đấy.”



Đặng Tiến Quân phì cười, lời Lâm Mạc Huy đúng thật đủ mỉa mai.



Sắc mặt đám người Triệu Nhiên Thuận đỏ lên, một câu này đều mắng tất cả bọn họ.



Chỉ là thấy Đặng Tiến Quân ở bên cạnh, bọn họ cũng không dám nổi nóng.



“Nếu Lâm Mạc Huy đã không muốn đến đây, hay là giám đốc Quân tới đây ngồi đi?”



Triệu Nhiên Thuận nói.



Đặng Tiến Quân xua tay: “Bỏ đi, tôi vẫn thích ngồi với Lâm Mạc Huy với Niên hơn.”



“Ăn cơm thôi, ngồi chỗ nào mà chẳng phải ăn."



Dứt lời, Đặng Tiến Quân thật sự ngồi xuống bên cạnh Lâm Mạc Huy.



Thế nên, ngồi một bên Lâm Mạc Huy là Đặng Tiến Quân, bên còn lại là Niên.



Tình huống này khiến tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc.



Cho dù Đặng Tiến Quân có quan hệ tốt với Lâm Mạc Huy và Niên thì anh ta cũng có thể ngồi ở giữa hai người mà.



Tình cảnh bây giờ là sao đây, anh ta thế mà lại ngồi bên cạnh Lâm Mạc Huy, tặng vị trí chính cho Lâm Mạc Huy?



Đặng Tiến Quân đối xử với Lâm Mạc Huy tốt thế à?



Triệu Nhiên Thuận mang theo nghi ngờ, cuối cùng miễn cưỡng bảo mọi người ngồi xuống.



Còn về phía Triệu Tổ Y kia đến cuối vẫn mặt dày ngồi xuống bên cạnh Đặng Tiến Quân, bởi vì Tố Ny vẫn cứ ở trên người Lâm Mạc Huy không chịu xuống



Rượu quá ba tuần, Triệu Nhiên Thuận liền nâng ly rượu bắt đầu tăng bốc Đặng Tiến Quân.



Chẳng qua sự chú ý của Đặng Tiến Quân sẽ không đặt trên người cậu ta, từ đầu đến cuối nói chuyện với Lâm Mạc Huy và Niên.



Còn Tố Ny thì dựa vào ngực Lâm Mạc Huy, luôn luôn hỏi một câu: “Chú Lâm ơi, khi nào thì dì nghỉ a? Dì bảo sẽ đưa con đi bơi mà!”



“Chú Lâm ơi, con có thể mang theo bé chó nhỏ nhà con đi bơi cùng không ạ?"



“Chú Lâm ơi, dì sẽ thắt tóc cho con chứ?”



Tạ Ngọc Phương ghen đỏ mắt, cô bé này cũng đối tốt với Lâm Mạc Huy quá đi?



Lấy giá trị con người hiện tại của Đặng Tiến Quân, muốn lấy lòng anh ta chắc cũng chẳng dễ dàng.



Nếu có thể lấy lòng con gái anh ta thì sau này nói không chừng cũng có thể lấy được không ít lợi ích đó.



Tạ Ngọc Phương ngắm đúng thời cơ chen vào: “Tố Ny, con thích bơi à?”



“Hay là để dì dẫn con đi bơi, lúc nào cũng được luôn.”



“Dì có quen biết với nhân viên công tác khu vui chơi Thủy Thiên, con muốn chơi gì đều được hết.”



Tố Ny nhìn Tạ Ngọc Phương một cái, đầu lắc như trống bỏi: “Không được."



“Bố nói không được cho con đến chỗ đông người.”



“Sức khỏe con vẫn chưa tốt, không thể chạy loạn”



Tạ Ngọc Phương kinh ngạc: “Thế Lâm Mạc Huy dẫn con đi bơi, lúc đó chẳng phải chỗ đông người sao?”



Tố Ny lập tức nói: “Ai bảo thế?”



“Bể bơi nhà chú Lâm gần như không có người."



“Chỉ có hai người con với dì, chơi vui lắm.”



Mọi người có mặt đều mở to hai mắt, Triệu Nhiên Thuận sửng sốt nói: “Gì cơ... Gì mà bể bơi trong nhà?”



“Nhà anh ta có bể bơi?”



Ngay cả nơi như thành phố Hải Tân, có bao nhiêu người có bể bơi trong nhà đâu?”



Người như thế tuyệt đối là đại gia!



Vẻ mặt Tạ Ngọc Phương không thể tin được: “Tố Ny, có phải con nhầm lẫn rồi không?”



“Đó là bồn tắm nhà anh ta đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK