Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đeo mặt nạ hoảng hốt rời đi.



Cổ Tôn đưa mắt nhìn hắn đi xa, trên mặt hiện lên một tia khinh thường.



Ông ta đứng bên cửa sổ, trông về phía bầu trời đêm xa xăm, suy tư thật lâu cuối cùng vẫy tay. “Đem tin tức của Nạp Lan Ung truyền cho Nam Bá Lộc đi!” “Trong vòng ba ngày, ta không muốn hắn xuất hiện ở thành phố Hải Tân!”



Người đàn ông bên cạnh lập tức gật đầu, quay người vội vàng rời đi.



Sau một tiếng, tại biệt thự của Nam Bá Lộc.



Kha Văn vội vã chạy vào tòa nhà chính, nhìn thấy dáng người hiện ngang đứng bên cửa sổ liền biểu lộ sự cung kính. “Ông Lộc, chúng ta vừa mới nhận được tin tức. “Nạp Lan Ung, đã xuất hiện trong tỉnh!”



Kha Văn thấp giọng nói.



Nam Bá Lộc bỗng nhiên quay đầu, ông vốn người ít thay đổi sắc mặt vậy mà nay lại lộ ra vẻ giận dữ.“Tin tức là thật sao?”



Kha Văn lập tức gật đầu: "Hoàn toàn xác thực! Nam Bá Lộc nắm chặt hai tay, vừa mới bước ra nửa bước lại đột nhiên dừng lại.



Ông ta nhíu mày, trầm giọng nói: “Tin tức từ đâu mà đến?”



Kha Văn sửng sốt một chút, thấp giọng nói: “Là thám tử chúng ta phải đi điều tra được.” “Nhưng mà tin tức này, đến có chút đột nhiên.” “Ông Lộc, liệu trong này có cạm bẫy hay không?”



Nam Bá Lộc suy tư một lát, trầm giọng nói: “Xem ra có người muốn tôi tạm thời rời đi khỏi thành phố Hải Tân đấy nhỉ!”



Kha Văn biến sắc: “Đây... Đây chẳng phải là kế điệu hổ ly sơn sao?” “Ông Lộc, đã như vậy thì chúng ta cũng đừng có để ý tới những tin tức này……....



Nam Bá Lộc trực tiếp khoát tay: “Không có khả năng!” “Nạp Lan Ung đã tới, vậy bất kể thế nào, tôi đều muốn đích thân gặp anh ta một lần.” “Ông đừng quên, nguyên nhân cái chết thảm của mẹ Băng Ngọc là vì Nạp Lan Ung!”



Kha Văn cắn chặt răng, hắn đã đi theo Nam Bá Lộc nhiều năm, đương nhiên biết những chuyện cũ năm xưa. “Ông Lộc, đây không phải là bẫy chứ?” “Có phải người của Nap Lan gia muốn dẫn ngài đikhỏi thành phố Hải Tân?”



Kha Văn thấp giọng nói.



Nam Bá Lộc đứng chắp tay, sắc mặt bình tĩnh: “Cạm bẫy ngược lại không phải cạm bẫy. “Nạp Lan gia muốn giết ta, lúc nào cũng đều có thể, căn bản không cần phiền đến như vậy.” “Tôi đoán rằng hẳn là có người muốn làm hành động nhỏ gì đó tại thành phố Hải Tân này.” Kha Văn lập tức nói: “Ông Lộc, tôi sẽ sai người đi điều tra rõ ràng, để xem rốt cuộc là ai muốn gây chuyện!”



Nam Bá Lộc khoát tay: “Không cần!” “Mấy ngày nay, ông ở lại đây đi, đừng đi ra ngoài.”



Kha Văn kinh ngạc: “Ông Lộc, nếu ngài đi, còn tôi thì lại ở đây, vậy... Vậy người ta giở trò phía sau ngài thì không xong?”



Nam Bá Lộc cười khẽ: "Xem ra, kế hoạch này, là Đây là thời điểm để anh ta một mình chịu trách nhằm vào Lâm Mạc Huy. nhiệm một phía



Đêm đó, Nam Bá Lộc rời đi Hải Tân.



Tin tức này cấp tốc truyền đến mười gia tộc lớn nhất nơi đó, mười gia tộc này đều cực kỳ chấn động.



Phải biết rằng, Nam Bá Lộc trấn giữ Hải Tân nhiều năm như vậy vẫn chưa hề rời đi, hôm nay làm sao lại đột nhiên lại rời đi nha? Lâm Mạc Huy cũng nhận được tin tức, anh ta lập tức cảm giác được không ổn.


chapter content

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK