Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y - Thần Y Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Mạc Huy quay lại phòng bếp, Hứa Thanh Tuyết lập tức nói: “Bố, sao bố lại đưa BMW cho anh ta?”



“Không phải bố nói sau này cho con chiếc BMW đó sao?”



Hứa Đình Hùng nở nụ cười: “Đứa nhỏ ngốc.”



“Dự án này có thể lời được cả ngàn tỷ đấy.”



“Đến lúc kiếm được tiền rồi, bố mua cho mỗi đứa một chiếc xe mới chẳng phải là được rồi sao.”



“Còn đòi BMW làm gì?”



Hứa Thanh Tuyết vui mừng quá đỗi: “Bố, bố thật tốt!”



Hoàng Kiến Đình cũng lộ vẻ vui sướng: “Tuyết à, thật ra bố làm vậy là đúng.”



“Chúng ta muốn lấy lại cổ phần, đương nhiên phải cho Lâm Mạc Huy một chút lợi ích chứ.”



“Một chiếc BMW cũ mà thôi, cho cậu ta thì đã thế nào?”



“Đến lúc đó, mỗi người chúng ta một chiếc xe sang trọng, so với cậu ta còn quý hơn gấp bội, em sẽ không nghĩ là BMW tốt nữa đâu!”



Hứa Thanh Tuyết dùng sức gật đầu, vẻ mặt tràn đầy khao khát.



Sáng sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng, một nhà Hứa Đình Hùng liền dẫn Lâm Mạc Huy đi chuyển nhượng cổ phần công ty.



Lâm Mạc Huy cũng không từ chối, vô cùng phối hợp mà chuyển nhượng toàn bộ cổ phần công ty cho Hứa Đình Hùng.



Xong việc, mấy người Hứa Đình Hùng cực kỳ vui vẻ, trưa hôm đó, liền đến một nhà hàng cao cấp mở tiệc ăn mừng.



Về phần Lâm Mạc Huy, đương nhiên bọn họ sẽ không đưa anh theo.



Sau khi chuyển nhượng cổ phần công ty, trong mắt bọn họ, Lâm Mạc Huy đã mất đi giá trị lợi dụng.



Qua ba lần rượu, Hoàng Kiến Đình liền bắt đầu nịnh nọt: “Bố à, nếu mà dự án khu biệt thự hoàn tất, bố sẽ là đại gia bất động sản tại thành phố Hải Tân trong tương lai.”



“Đến lúc đó, đám người Hứa Khánh Quân, Hứa Thanh Bình, sao có thể so sánh với bố được.”



“Bố sẽ ngang vai ngang về với một ít nhân vật lớn của mười gia tộc lớn kia.”



“Nói không chừng, nhà họ Hứa chúng ta cũng sắp trở thành một thành viên của mười gia tộc lớn đấy.”



“Đến lúc đó, để cho đám người Hứa Khánh Quân mở mang tầm mắt, xem ai có đủ khả năng làm rạng danh tổ tông, ai có đủ khả năng giúp nhà họ Hứa phát dương quang đại.”



Mặt Hứa Đình Hùng đỏ hồng, cực kỳ hả hệ: “Ha ha ha, thằng nhóc Kiến Đình này, chuyện lần này, con cũng có công không nhỏ đâu.”



“Chiều nay, con cùng bố đến công ty xây dựng, tiếp tục làm Tổng giám đốc



“Dự án khu biệt thự này giao cho con phụ trách, nhất định không được khiến bố thất vọng đấy!”



Hoàng Kiến Đình vui mừng quá đỗi, liên tục gật đầu: “Bố, bố cứ yên tâm đi.”



“Có con theo dõi sát sao, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”



Hứa Thanh Tuyết cũng vui mừng hớn hở: “Thời xưa có Khương Tử Nha tám mươi tuổi được phong tướng, thời nay có bố năm mươi tuổi quật khởi.”



“Bố, con vẫn biết, không phải bố không có tài, chỉ là thiếu một cơ hội mà thôi.”



“Hiện tại rốt cuộc cơ hội cũng đã đến, sau này, để con xem còn ai dám xem thường chúng ta!”



“Đợi bố kiếm được nhiều tiền rồi, chúng ta sẽ mua lại nhà cổ của nhà họ Hứa.”



“Lúc trước, bọn họ đuổi chúng ta ra khỏi nhà họ Hứa như thế nào, thì chúng ta sẽ đuổi bọn họ đi như thế đó!”



Nhắc đến chuyện này, Hứa Đình Hùng vô cùng tức giận.



Lúc trước, bọn họ bị đuổi ra khỏi nhà cổ của nhà họ Hứa, có thể nói đó chính là nỗi nhục lớn nhất.



Không lúc nào Hứa Đình Hùng không nghĩ đến chuyện trả thù.



Phương Như Nguyệt cắn răng, gật đầu: “Nói không sai, nhất định phải cho bọn họ nhìn thấy thành tựu của chúng ta."



“Đình Hùng, hay là như vậy đi, chiều nay chúng ta thuận đường đi đến khu biệt thự thị sát một lần.”



“Đến lúc đó, anh đưa đám người Hứa Thanh Bình đến.



“Em muốn cho bọn họ tận mắt nhìn thấy dự án hiện tại của chúng ta lớn đến mức nào!”



Hai mắt Hứa Đình Hùng sáng ngời: “Ý kiến này không tệ!”



“Kiến Đình, chiều nay con đi đón đám người Hứa Thanh Bình, có được không?”



Hoàng Kiến Đình lập tức gật đầu: “Không thành vấn đề!”



“Cứ giao cho con”



Mấy người vô cùng phấn khởi ăn cơm, sau đó đi thẳng đến công ty xây dựng.



Hứa Đình Hùng hết sức hả hệ, sau khi đi một vòng khắp các phòng ban để khoe khoang, ông ta lập tức đòi đến thị sát khu biệt thự.



Hoàng Kiến Đình đi trước một bước, thẳng đến nhà họ Hứa, đón mấy người Hứa Khánh Quân, Hứa Thanh Bình.



Về phía Hứa Đình Hùng, ông ta lập tức lệnh cho mấy người trong công ty xây dựng đưa bọn họ đi thẳng đến khu biệt thự.



Ba giờ rưỡi chiều, Hứa Đình Hùng chạy đến khu biệt thự trước.



Trước kia, ông ta đã từng đến tham quan chỗ này một lần rồi, lúc đó chính là cậu chủ Phương chịu trách nhiệm cho dự án này.



Tuy nhiên, giờ đến đây, tâm trạng đã không còn như trước.



Hiện tại, dự án ở đây là do công ty xây dựng cùng với nhà họ Chu, và một số cổ đông khác cùng hợp tác phát triển.



Công ty xây dựng chiếm một phần rất lớn, nói cách khác, Hứa Đình Hùng chiếm được một phần rất lớn trong dự án khu biệt thự này.



Ông ta đứng ở đó, vẻ mặt tràn đầy phấn khích.



Ông ta có nằm mộng cũng không ngờ có một ngày mình lại có thể nắm trong tay một dự án lớn như vậy.



Không bao lâu sau, Hoàng Kiến Đình lái ôtô đến.



Cậu ta thật sự đã đưa được người nhà họ Hứa đến đây, lại còn không ít người nữa chứ.



Chủ yếu là vì người nhà họ Hứa không tin Hứa Đình Hùng có thể giành được dự án lớn như vậy.



Nhìn thấy Hứa Khánh Quân, Hứa Đình Hùng lập tức bước qua với vẻ đắc thắng.



“Bố, bố đã đến rồi!”



“Đến đây, đến đây, bố xem xem dự án của con thế nào?”



“Toàn bộ khu biệt thự này đều là của con đấy, là con cùng nhà họ Chu, một trong mười gia tộc lớn, cùng hợp tác phát triển đấy!”



“Rất nhanh thôi, khu biệt thự này sẽ được rao bán.”



“Đến lúc đó, bố nhớ giới thiệu cho con vài khách hàng nha, ha ha ha..



Vẻ mặt Hứa Khánh Quân tràn đầy không tin: “Đình Hùng, con đừng có khoác lác với bố!”



“Con có bao nhiêu khả năng, trong lòng bố rất rõ.”



“Bố biết, dạo gần đây công ty dược phẩm Hưng Thịnh kiếm được ít lời.”



“Bất quá, chỉ với một chút tiền đó, mà con đã vui đến quên trời quên đất rồi sao?”



“Một khu biệt thự lớn như vậy, cho dù có đổ hết tài sản của công ty dược phẩm Hưng Thịnh vào đó cũng không thể mua nổi, con lừa ai hả?”



Những người khác trong nhà họ Hứa cũng đều tỏ vẻ khinh thường, khu biệt thự này thật sự quá lớn, Hứa Đình Hùng nói cũng chẳng ai tin.



Hứa Đình Hùng vội la lên: “Không phải con vừa nói rồi sao?”



“Dự án này là con cùng nhà họ Chu, một trong mười gia tộc lớn, hợp tác phát triển.”



“Hơn nữa, trước đó đã bị yêu cầu dừng thi công, cho nên bọn con mới có thể mua được với giá thấp.



“Bố, chuyện bố không làm được không có nghĩa là con không làm được!”



“Trước kia, bố luôn nói con không có tiền đồ, nói con không bằng Thanh Bình”



“Hừ, giờ thì bố nhìn xem, rốt cuộc ai mới là người có tiền đồi?”



Hứa Thanh Bình bĩu môi: “Anh à, chỉ vì muốn đối đầu với em mà anh khoác lác vậy sao?”



“Còn hợp tác cùng nhà họ Chu, một mười gia tộc lớn, nữa chứ? Sao anh không nói là anh hợp tác với Nam Bá Lộc luôn đi?”



“Ha ha, được rồi, anh diễn đủ rồi.”



“Bố, chúng ta về đi.”



“Cứ để anh ấy tiếp tục đứng đó khoác lác đi, chúng ta không cần theo anh ấy, khỏi phải mất thể diện!”



Hứa Khánh Quân gật đầu, khinh thường liếc nhìn Hứa Đình Hùng. Hứa Đình Hùng nóng nảy, bực tức nói: “Mọi người không tin con sao?” “Được, vậy để con cho mọi người nhìn rõ!”



Nói xong, Hứa Đình Hùng lấy ra một cái túi hồ sơ, lớn tiếng nói: “Mọi người nhìn xem đây là gì!”



“Đây chính là hợp đồng chuyển nhượng dự án, dự án này đã được chuyển cho công ty xây dựng của bọn con."



“Còn cái này chính là minh chứng con có cổ phần trong công ty, mọi người cầm lấy đi, nhìn cho thật kỹ!”



Đám người Hứa Khánh Quân không khỏi kinh ngạc.



Hứa Thanh Bình không dám tin, nhận lấy túi hồ sơ xem kỹ một lượt, lập tức trợn tròn mắt.



“Sao lại thế?”



Hứa Khánh Quân vội la lên.



Hứa Thanh Bình bất đắc dĩ gật đầu.



Sắc mặt Hứa Khánh Quân cũng thay đổi, ông ta thật không ngờ con trai trưởng của mình thật sự có thể giành được một dự án lớn như vậy.



Hứa Thanh Tuyết đứng bên cạnh cười lạnh, nói: “Giờ thì không phản đối nữa rồi à?”



“Hừ, chú hai à, rốt cuộc là ai xấu hổ hå?"



“Chuyện mình không làm được, lại cho rằng người khác cũng không làm được sao?”



"Ha ha, chú thực sự cho rằng ai cũng vô dụng như chú à?”



Hứa Thanh Bình tức giận: “Mày nói cái gì?”



"Sao mày dám nói chuyện kiểu đó với người lớn!”



“Hứa Đình Hùng, đứa con gái này là do anh dạy bảo đó hả!”



“Không biết cái gì gọi là tôn trọng người lớn sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK