Lúc trước, Lý Nam Cương ở trước mặt anh ta, luôn miệng gọi anh rể, đừng nói đến có bao nhiêu tình cảm.
Ngày thường, Lý Nam Cương đều cung kính, khách khí, chưa bao giờ dám nói lớn tiếng với anh ta như vậy.
Anh ta có nằm mơ cũng không ngờ, Lý Nam Cương vậy mà lại to gan như vậy, vậy mà dám sỉ nhục anh ta như vậy. Sắc mặt Lý Dịnh Nhi cũng thay đổi: “Lý Nam Cương, em... sao em có thể nói như vậy với anh rể em chứ?” Lý Nam Cương phất tay: “Chị, em cũng là vì muốn tốt cho hai người thôi. “Lẽ nào thật sự làm theo tên Mã Phú Qúy kia nói, để em đi dập đầu xin lỗi người kia sao?” “Chị, chuyện em đã làm, tên họ Lâm kia, tuyệt đối sẽ không tha cho em" “Đừng nói em nữa, chỉ dựa vào tính cách của Lâm
Mạc Huy kia, hai người cũng đừng nghĩ sẽ sống tốt. “Thay vì bị nó giết, còn không bằng liều mạng một trận với nó”
Sắc mặt Lý Dịnh Nhi tái nhợt: “Liều... liều một trận sao?” “Anh ta là Hải Dương Tôn Sư đấy. “Đến cả mười đại gia tộc, đều phải cúi đầu trước anh ta đấy.”
Lý Nam Cương cười lạnh: “Nó là Hải Dương Tôn Sư thì sao chứ? Ở đây, em mới là hoàng đế. “Mười đại gia tộc cúi đầu trước nó thì sao chứ? Nhưng, mười đại gia tộc cũng không ở đây” “Chị xem bây giờ ở xung quanh đây có bao nhiêu người, chị cảm thấy hôm nay nó có thể sống đi ra khỏi đây được sao?” “Giết nó, tỉnh Hải Dương sẽ như rắn không đầu, nói không chừng hai người có thể nhân cơ hội kiếm được một số tiền lớn nữa đấy.” “Thật sự không được, cùng lắm chúng ta đến Tô Vân tiếp tục phát triển, vậy cũng sẽ tốt hơn khi bị nó giẫm dưới chân”
Lý Dịnh Nhi bị nói đến động lòng, lập tức nhìn về Mã Phú Qúy bên cạnh.
Vẻ mặt Mã Phú Qúy do dự, nói thật, anh ta cũng bị nói đến động lòng rồi.
Nhưng nghĩ đến uy danh mà Lâm Mạc Huy tích lũy được, anh ta vẫn có chút do dự.
Nhìn thấy vẻ mặt Mã Phú Quý, Lý Nam Cương lập tức hiểu được anh ta đang nghĩ cái gì, lập tức nói: “Anh rể, anh là đại ca của tỉnh Hải Dương, đến cả mười đại gia tộc ở Tô Vận cũng đều rất khâm phục anh “Chỉ cần chúng ta giết Lâm Mạc Huy, tỉnh Hải Dương sẽ như rồng không đầu “Đến lúc đó, em đến Tô Vân bàn chuyện với mười đại gia tộc. Chỉ cần bọn họ đồng ý ủng hộ anh, vậy mười đại gia tộc bây giờ của tỉnh Hải Dương, cũng sẽ không có cách nào chống lại anh. Anh vẫn có thể làm đại ca tỉnh Hải Dương. “Thậm chí, đến lúc đó, nói không chừng địa vị của anh, còn có thể ở trên mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương nữa đấy.”
Lời nói này khiến Mã Phú Quy động lòng rồi.
Phải biết rằng, sức mạnh của mười đại gia tộc Tô Vân, vượt xa mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương.
Đặc biết là mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương bây giờ, sức mạnh kém xa trước đây.
Nếu như có được sự ủng hộ của mười đại gia tộc Tô Vân, vậy anh ta hoàn toàn không cần phải sợ mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương nữa rồi. Cập nhật nhanh nhất trên Т*гцyeлАРP.cом
Đến lúc đó, anh ta ở tỉnh Hải Dương, cho thể thật sự hoành hành được rồi. Anh ta nghiến răng, âm thầm nhìn Lâm Mạc Huy một cái.
Anh ta biết rõ, Lý Nam Cương nói đúng.
Chuyện lần này, cho dù Lý Nam Cương có chết, Lâm Mạc Huy cũng sẽ không tha cho anh ta. Thay vì như vậy, còn không bằng liều một trận.
Đánh thắng, mình sẽ kiếm được lời. Cho dù thua rồi, cùng lắm sau này chạy đến Tô Vân phát triển thôi.
Hổ Đông An thấy vậy, lập tức xông ra, nói lớn: “Mã Phú Quy, mày làm cái gì vậy?” “Còn không màu bảo những người này cút đi?”
Sắc mặt Mã Phú Qúy lạnh như bằng trực tiếp quay đầu sang một bên, đến nhìn cũng không nhìn Hổ Đông An một cái.
Lý Nam Cương đứng bên ngoài, chắp tay sau lưng, tràn đầy đắc ý cười nói: “Hải Dương Tôn Sư sao? Ha, cũng chỉ như thế thôi” “Hôm nay, tạo sẽ để mày chết ở đây”