Mục lục
Tôi Không Phải Là Đại Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làn sương trắng mờ ảo đang lả lướt trong đêm đen, bầu không khí lạnh lẽo thấu xương đến tột cùng, khắp đất trời như bị bao phủ bởi làm sương mù dày đặc.

Từng hạt tuyết nhỏ nhắn cứ thay phiên nhau từ trên trời rơi xuống.

Một chiếc xe việt dã đang phi nhanh trên đường, đâm xuyên qua lớp sương mù trắng xóa, giống như đang bị hồng thủy hay mãnh thú gì đuổi theo ở đằng sau vậy.

Đêm khuya thanh vắng và tĩnh mịch, có một cô gái mặc đồ trắng, tóc dài lõa xõa, nhìn không rõ mặt mũi gì, chỉ thấy cô đang đứng cứng đờ bên đường, đưa ngón tay cái ra lắc lư, dường như đang muốn xin quá giang chiếc xe việt dã đó.

Vèo ——

Chiếc xe việt dã đó chạy qua luôn, chỉ để lại một luồng gió lạnh lẽo vừa thoáng qua nơi này.

Nó không chỉ không ngừng lại, mà còn tăng tốc hơn vài phần, trong chốc lát chẳng còn thấy bóng dáng đâu nữa

……

Hai mươi phút sau, vẫn là chiếc xe việt dã, cũng nhìn thấy được cô gái tóc dài đứng bên đường, cô ấy duy trì dáng đứng lúc nãy, đưa ngón tay cái lắc lư, coi có giống như đang gọi hồn không?

Chiếc xe lần này còn nhanh hơn chiếc lúc nãy, chỉ nghe được tiếng vèo, chứ bóng dáng chiếc xe thì…

Lại qua hai mươi phút sau, lại một chiếc xe việt dã nữa, nhìn thấy cô gái tóc dài đó liền thắng gấp một phát, và rồi bỗng nhiên nó quay đầu, dứt khoát gọn gàng, nhẫn tâm quyết đoán, cứ thế mà chạy mất tăm luôn!

Thông qua kính chiếu hậu, hình như vẫn còn thấy được cô gái tóc dài lộ ra hàm răng trắng phếu, trên mặt nở một nụ cười gượng gạo, pha thêm chút quỷ dị trong làn sương, thật khiến người ta sởn gai ốc mà…

……

Bầu không khí trong xe cũng không tốt lành gì mấy.

Tưởng Long ngồi ở ghế lái phụ nhìn về phía sau xe, nơi đó đã không còn thấy bóng dáng của cô gái tóc dài nữa. Mà đoạn đường này cũng càng lúc càng quái lạ, không chỉ ở phía trước, đến cả phía sau cũng không có chiếc xe nào, chạy xa hơn chút cũng chỉ toàn là sương mù dày đặc, chả thấy được gì cả. Đoạn đường này thông với thành phố A, lúc nào cũng nhộn nhịp, cậu ấy cũng đi qua mấy lần rồi, làm gì xảy ra tình huống hoang vắng tĩnh lặng như hôm nay đâu, giống như trên thế giới chỉ còn sót lại chiếc xe của họ mà thôi.

Rồi cậu thấp thỏm lo sợ, lên tiếng nói: “Tam ca, chắc là chúng ta đã bỏ xa cô ấy rồi đúng không?”

Tất Hằng ngồi ở ghế lái, khuôn mặt cứng nhắc, căng thẳng nhìn gương chiếu hậu nói: “Sao tao biết được chứ!”

Tưởng Long thu lại tầm nhìn, nghiêm trọng đáp: “Trên đường qua đây chúng ta không thấy được bóng dáng của chiếc xe nào, làm sao đây, làm sao đây!? Có phải chúng ta sẽ chết không, chúng ta sẽ chết đúng không…”

Chiếc xe việt dã đó, chính là họ, đã gặp phải cô gái đó năm lần, xe cũng đã chạy hơn một tiếng, theo lý mà nói thì sắp đến nơi rồi mới đúng chứ, nhưng họ không chỉ là không tới nơi, mà lần nào cũng chạy về cùng một địa điểm, cứ nhìn thấy cô gái tóc dài đưa tay ra xin quá giang xe.

Lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy thì cũng chả hề hấn gì, ở cái nơi hoang vu thanh vắng, bên đường còn không có nổi một hộ gia đình, đột nhiên có cô gái đứng ở đó đưa tay bắt xe, người thông minh tất nhiên là sẽ không ngừng lại rồi. Huống hồ gì Tất Hằng với Tưởng Long cũng đâu phải người hiền lành lương thiện, trước giờ họ không thích lo chuyện bao đồng, đương nhiên sẽ mặc kệ luôn chứ sao.

Nhưng họ đâu có ngờ rằng, họ lại gặp cô ấy lần thứ hai. Khi Tưởng Long nhìn thấy cô ấy, cậu vẫn chưa nhận ra hai cô gái bắt xe này là cùng một người, nên hắn lên tiếng trêu ghẹo: “Mị lực của tam ca đúng thật là không giảm chút nào nha, đêm hôm khuya khoắt mà còn có người muốn xin quá giang xe của anh nữa, em thấy chi bằng anh làm người tốt lần này, giúp người ta một vé đi, dù sao cũng tiện đường kia mừ.”

Tất Hằng không nói gì, chỉ là dùng tay nắm vô lăng thật chặt, đạp ga tăng tốc để vượt qua cô gái đó.

Cho đến lần thứ ba, cái tên Tưởng Long này đã phát hiện ra có gì đó không ổn, người con gái đang đưa tay bắt xe đó, rõ ràng chính là hai người khi nãy!

Nhận thức này khiến cho hắn tê liệt cả da đầu, sởn gai ốc khắp người.

Đương nhiên Tất Hằng cũng không khá hơn là bao, anh tinh tế hơn Tưởng Long nhiều, lần thứ hai gặp được cô gái tóc dài đó đã phát hiện ra bất thường, khi ấy anh cũng chấn kinh lắm, không hiểu cô gái này làm sao mà cứ xuất hiện trước mặt của họ. Nhìn xung quanh chỉ thấy lạ lẫm nhưng có vài phần quen thuộc, lúc đó anh liền dứt khoát tăng ga vượt mặt cô ấy… Vậy mà không lâu sau, họ lại chạm mặt cô lần nữa!

Đạp chân ga đến nổi chạm sàn xe, không còn tăng tốc thêm được nữa, vậy mà qua một lúc sau, cô gái kỳ lạ đó vẫn đứng lắc lư cái tay để xin quá giang với họ.

Bây giờ Tất Hằng mới đoán ra được, có khả năng họ đã gặp phải quỷ đả tường trong truyền thuyết rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang