Cố Phi Âm hôm nay gặp qua mấy vị hòa thượng, cô nhìn vị hòa thượng này sắp chết đói đến nơi, cô cũng biết đói là như thế nào, nhớ lần đầu tiên cô ra khỏi núi, vừa lạnh vừa đói, nếu không phải biết mình là người, suýt chút nữa đã ăn tươi nuốt sống chính mình, cho nên nhìn thấy vị hòa thượng này đói khát, khó tránh khỏi sự đồng cảm. Tên họ Trang dạt qua một bên, lượn trái lượn phải, phát hiện hòa thượng này cũng không thèm nhìn mình,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.