Sa di đi theo Liễu Nguyện phương trượng đi Bạch Ngọc trấn phía dưới núi. Hai người họ mặc áo mưa, đi ủng mưa, đạp bùn đất mà đi về phía trước. Trên đường nhìn những dấu máu trên đường và khung cảnh hoang tàn, nghĩ đến không biết bao nhiêu sinh mệnh đã mất đi vì trận thiên tai này khiến Sa di không nhịn được mà đưa tay lau giọt lệ trên mặt. Lão hòa thượng nhìn lên bầu trời: “Sống chết có số, không thể cưỡng cầu.” Sa di không hiểu, anh ta chỉ là thấy nhiều người
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.