Cố Phi Âm liền ôm chặt đống quà, lắc đầu nói: “À, không sao không sao, mấy người còn có chuyện gì nữa không?” “Thế, thế thì tốt… Thật sự cảm ơn cô lần nữa, đợi đến khi Tô Địch khỏi hẳn rồi, nhất định sẽ tìm cơ hội đích thân đến để cảm ơn cô nhé!” “Vâng ạ.” Cô vui vẻ trả lời, đến lúc đó lại có quà để nhận là được. Ba mẹ Tô không nán lại lâu, liền vội vàng cảm ơn lần nữa rồi chào tạm biệt, sau khi ông bà bước ra khỏi nhà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.