Có lẽ là do cô nhìn nghiêm túc quá, quỷ nữ đang bay trên không trung dường như phát giác được gì, đột nhiên ngoảnh đầu lại, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh tanh, sau đó hít một hơi lạnh — Bà cô đang cầm hộp cơm bên đường sao lại nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ đến thế? Tuy hơi thở bên cạnh không có gì khác thường, nhưng nhìn cô ta như thế khiến nó cực kỳ không thoải mái, Cố Phi Âm vừa nhìn nhưng miệng vẫn không ngừng nhai, giống như đang lấy nó làm bữa ăn vậy…
Nữ quỷ áo đỏ nhướn mày nói: “Cô có thể nhìn thấy tôi sao? Cô là ai? Không lẽ cũng đến bắt tôi à?”
Cố Phi Âm dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn nó, cô bắt nó để làm gì? Cô không muốn đếm xỉa đến con nữ quỷ khiến cô phải ngưỡng mộ, nhưng rất nhanh, cô dường như đã nghĩ ra được gì đó, liền nhoẻn miệng lên cười thân thiện nói: "Chào cô, tôi thấy cô có vẻ quen thuộc với nơi này lắm, cô có biết nhà xác nào gần đây đang tuyển người không?".
Quỷ nữ áo đỏ: "...?".
Quỷ nữ áo đỏ liền mất hứng, nói: "Công việc? Cô muốn tìm việc à?".
"Đúng vậy đó, bây giờ tìm việc thật sự quá khó đi, tôi muốn tìm một công việc không cần phải gặp nhiều người quá". Rồi cô chỉ sang người đàn ông mất chân bên cạnh nói tiếp "Tôi nhìn hắn thì đột nhiên nhớ ra, xác chết đâu có tính là người đâu, cũng không cần để ý đến ngoại hình của tôi. Tôi cảm thấy bản thân mình có thể gánh vác được công việc này!".
…?
Quỷ nữ áo đỏ có chút bối rối, chưa định hình được, nhìn thẳng vào đôi mắt đen âm u đó.
Nhưng cuối cùng vẫn là con quỷ nữ bỏ cuộc, nói: "Nhà xác ở đây đã có người chuyên môn canh giữ, nếu cô muốn vào làm việc trong bệnh viện, một là làm y tá hai là làm bác sĩ, thế cô tốt nghiệp ở trường nào?". Giọng nói của cô ta vừa dứt, thì nhìn thấy đôi mắt đen đó thảng thốt trả lời: "Bây giờ muốn giữ nhà xác cũng yêu cầu cao đến vậy à, còn phải có học lực bằng cấp sao?".
"Đương nhiên rồi, bây giờ chỗ nào mà không cần học lực bằng cấp đâu má? Muốn làm lao công quét đường cũng phải trải qua đợt tập huấn đặc biệt, không đạt tiêu chuẩn thì không được nhận".
"..."
Cố Phi Âm ra vẻ nghi hoặc, bởi vì đến bằng tiểu học cô cũng không có, xem ra con đường này đi không được rồi, cũng may cô đã nhanh trí gắn cái răng giả, nếu không thì tương lai cũng không biết phải làm sao.
Quỷ nữ áo đỏ cảm thấy cô thật sự rất kỳ dị, không chỉ không sợ nó, mà còn bình thản trò chuyện với nó như vậy, thật là hiếm gặp, rồi nó nói: "Cô thật sự không phải đến để bắt tôi sao?".
Cố Phi Âm lắc đầu, bây giờ trong tâm trí cô chỉ muốn tìm việc, hơi đâu mà nghĩ đến mấy cái này nữa chứ.
Quỷ nữ áo đỏ thấy thế liền cười tủm tỉm nói tiếp: "Thật ra xung quanh tôi còn có nhiều chị em lắm, nếu cô thật sự cần việc gấp thì tôi bảo họ để ý giùm cô nhé!".
Cố Phi Âm lập tức trả lời: "Ô thế thì tốt quá, vậy làm phiền các cô nha".
Rồi cô cúi mặt cẩn thận nhai hết từng hạt cơm, không sót hạt nào. Trước khi đi cô quay sang nói với con quỷ nữ rằng tối mai cô lại đến, buổi trưa thì thôi bỏ qua đi, chưa tìm được việc, một phần cơm mười tệ cũng khiến cô đau đầu rồi.
"À đúng rồi, việc nào tôi cũng có thể làm được hết á, có cực có khó cỡ nào tôi cũng không sợ, nếu là việc cần phải giao tiếp nhiều thì tôi sẽ cố gắng, còn ít giao tiếp thì càng tốt". Tuy rằng cô đã gắn răng giả, nhưng khi nói nhiều chắc chắn sẽ bị lộ, cô không muốn trải qua những ngày tháng thất nghiệp cực khổ này nữa.
Nữ quỷ áo đỏ cũng cạn lời không nói được gì.
Nó trân mắt nhìn cô gái tóc dài bước từng bước đi xa, mái tóc dài đó cứ lả lướt trong đêm đông gió rét, khiến nó bất giác rùng mình, cứ cảm thấy thân hình của cô không chỉ quỷ dị mà còn dọa người nữa.
……
Ăn cơm no nê, công việc cũng có người tìm hộ, tâm trạng của Cố Phi Âm đã tốt hơn rất nhiều, khó lắm mới được ngủ ngon thế, chỉ là đến nửa đêm thì cô bị tiếng thét làm cho giật mình tỉnh giấc.
Cô mơ màng ngồi dậy, chị gái hàng xóm lại nhảy đùng đùng dữ dội hơn mọi lần, nguyên tòa nhà chỉ nghe thấy tiếng đùng đùng còn đan xen tiếng thét cùng với tiếng bước chân vô cùng hỗn tạp, hình như hôm nay chị gái hàng xóm còn mời bạn về chơi hay sao á, có nam có nữ, đêm hôm khuya khoắt không ở nhà ngủ còn chạy đến đây để làm gì không biết nữa.
Mà chị hàng xóm này cũng vui tính lắm, đêm nào cũng nhảy đùng đùng vậy đó, có đôi lúc còn đứng trước cửa phòng cô nhảy, cô nghe đến quen rồi nên cũng chả buồn để tâm đến nữa.
Thế là cô trở mình, ngủ tiếp…
Cố Phi Âm sắp ngủ trở lại thì trước cửa lại truyền đến tiếng chổi quét sột soạt, âm thanh thô ráp đó vang vọng trong đêm đen, giống như có vật cứng gì đang kéo lê dưới đất vậy, nghe đến toàn thân sởn cả gai ốc.