Điền Lãng trầm giọng nói: “Chỉ sợ rằng Mẫn Mẫn…” Tống Vĩ đưa mắt nhìn Kha Mẫn Mẫn bị đống búp bê khiêng lên lướt trong không trung, ánh mắt tràn ngập sự tuyệt vọng và bất lực, hết cách rồi, Kha Mẫn Mẫn bị bắt như thế, không ai có thể cứu được cô ta nữa đâu, trừ khi có một con quỷ quái lợi hại hơn đến, như vậy họ mới có cơ hội chạy trốn. Nhưng cô gái tóc dài này lợi hại như vậy, muốn tìm ai mạnh hơn e là rất khó. Tống Vĩ nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.