Mục lục
Tôi Không Phải Là Đại Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái ấy cau mày rồi nghiêng đầu nhìn anh, từ trong túi lục tới lục lui, xong đưa đến trước mặt anh: “Tôi có thể trả tiền xe mà, xin anh cho tôi đi nhờ một đoạn được không, tôi cần phải về nhà gấp.”

Tất Hằng nhìn tờ tiền cô đưa trước mặt, mồ hôi hột trên trán bắt đầu toát ra. Tưởng Long vốn đã bị dọa chết khiếp, vừa nhìn thấy tờ tiền — Má ơi, đó đâu phải là tiền thật đâu chứ, rõ ràng chính là tiền âm phủ đốt cho người chết kia mà! Rồi không cần mở lời, hắn trợn mắt ngất luôn. Tất Hằng nghe được một tiếng ‘tung’, liền thấy Tưởng Long đã đập đầu vào kính xe xụi lơ mất rồi. Anh ấy cũng muốn ngất theo lắm chứ, nhưng nếu ngất rồi thì không biết họ sẽ phải đối mặt với chuyện đáng sợ gì tiếp theo nữa…

“Cám ơn nha, tiền này… chắc tôi không lấy đâu…”

Cô gái ấy không hiểu vì sao anh ta lại sợ đến thế, cúi đầu nhìn xuống tờ tiền, đột nhiên cô nhận ra và nói: “Ôi, xin lỗi, ngại quá, tôi lấy nhầm rồi.”

Cô ấy đem tờ tiền âm phủ cất đi, rồi lục túi bên kia, móc ra một tờ tiền khác và nói: “Anh nhận lấy đi, nhiêu đây có đủ không?”

Tất Hằng nhìn thấy tờ mười đồng nhân dân tệ trước mắt, anh không nhẹ nhõm được tí nào, ngược lại còn căng thẳng hơn, thủ đoạn của con nữ quỷ này cũng cao siêu quá rồi đó, vậy mà còn dùng thuật che mặt để lừa anh. Nếu như anh nhận tờ tiền này, chắc bỏ mạng ở đây luôn quá!

“Không cần, không cần đâu, tôi thật sự không cần tiền.”

“Thật á? Vậy cám ơn anh nha, thế anh chịu cho tôi quá giang đúng không?”

“......” Rồi từ chối kiểu nào?

Tất Hằng nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của cô, nhất là đôi mắt đen láy với khuôn mặt trắng bệch đó, anh rất sợ nếu như từ chối lần nữa, cô ta sẽ nổi điên, rồi há một họng máu me ra nuốt chửng anh luôn thì sao! Thằng khốn Tưởng Long này cũng vô dụng quá đi, không giúp ích được gì mà đã ngất mẹ nó rồi.

……

Cô gái tóc dài đó đã bước lên xe.

Tất Hằng chú ý đến động tác của cô rất cứng nhắc còn chậm chạp vô cùng, như là xác sống vậy, tuy không giống những loại cương thi nhảy tưng tưng, nhưng hành động của cô thật khiến người khác cảm thấy lạ lẫm.

Cô ta ngồi ở đằng sau ghế lái phụ, từ lúc cô lên xe, nhiệt độ trong xe liền giảm đi đáng kể.

Tất Hằng liếc mắt nhìn thấy khóe miệng cùng khuôn mặt cô trở nên rất quỷ dị với nụ cười thỏa mãn. Trong lòng anh cũng lạnh đi không ít.

Cô gái tóc dài lên tiếng: “Tôi yên vị rồi, anh lái xe đi.”

Tất Hằng cảm thấy đây không phải là đường đi đến thành phố, mà chính là đường vào quỷ môn quan thì có. Tay anh run rẩy khởi động xe, lúc này Tưởng Long bắt đầu tỉnh lại, hắn xoa phần đầu bị đập vào kính, rồi giật mình bật dậy nhìn ra ngoài xe, chỗ đó đã không còn bóng dáng của cô gái lúc nãy nữa, mà Tất Hằng thì chuẩn bị khởi động máy.

Tưởng Long mừng rỡ nói: “Tam ca, con mẹ tóc dài đâu rồi? Đi rồi hả?”

Tất Hằng nghiến răng, quay sang trừng mắt nhìn hắn, điên cuồng ra hiệu, lại nghe được một giọng nói từ từ vang lên: “Anh đang nói tôi hả? Tôi chưa có đi nha.”

Cô gái tóc dài ngồi phía sau chồm tới, đưa đôi mắt đen sì cùng khuôn mặt trắng toát, nhìn hắn cười nói.

Tưởng Long: “......”

Tất Hằng: “......”

Rồi lại nghe một tiếng ‘tung’, Tưởng Long trợn trắng, xỉu tiếp.

Tất Hằng: “......”

Cô ấy hỏi: “Anh ta bị sao vậy?”

Tất Hằng trả lời: “Không sao đâu, hắn buồn ngủ ấy.”

Cô gái tóc dài nghi hoặc một lúc, nhưng vẫn rất chu đáo không truy hỏi thêm: “Ờ ha. Trời cũng khuya lắm rồi, đúng thật là nên đi ngủ, anh cũng muốn ngủ hả?”

Tất Hằng nuốt nước bọt, khó khăn đáp: “...Không… không, tôi không buồn ngủ.”

Cô gái tóc dài: “Ồ, thế thì mình đi thôi.”

Tất Hằng: “...Ờ, đi thôi.”

Tất Hằng khởi động xe, cũng không biết động tác nên nhanh hay là chậm, bây giờ anh chỉ mong mau mau trời sáng, để đuổi con quỷ nữ này đi…

Chiếc xe việt dã cứ chậm rãi lăn bánh, hai bên đường vẫn một màn đêm đen tối cùng với sương trắng dày đặc, chỉ là không còn thấy cô gái kỳ lạ đứng lắc tay để bắt xe nữa, bởi vì cô ấy đang yên vị trong xe của họ rồi.

Tất Hằng cứ không tự chủ nhìn vào kính chiếu hậu, à không, phải nói là rất phòng bị cô gái tóc dài đó mới đúng, anh lo sợ cô ta đột nhiên lên cơn bạo phát rồi xông tới từ phía sau nhai luôn cái đầu của anh. Ấy thế mà sau khi lên xe cô ta cũng không làm ra động tác gì lạ thường cả, chỉ là có hơi nhạy bén một chút, mỗi lần anh không nhịn được nhìn lên kính chiếu hậu, anh luôn bị cô ta bắt gặp được, sau đó cô ấy lại nhoẻn miệng nở nụ cười quỷ dị, mà lạ ở chỗ anh cảm thấy nụ cười đó bây giờ có chút thân thiện là thế méo nào?

Lại lần nữa bị bắt gặp, anh nhìn thấy cô gái tóc dài đó nhoẻn miệng cười với mình, bất giác Tất Hằng liền rùng mình toát hết cả mồ hôi, căng da đầu hết cỡ mới có thể haha cười lại hai tiếng, muốn mở miệng nói gì đó để phân tán sự chú ý, nhưng lại sợ lỡ miệng nói ra những gì không nên nói.

Trong những tình huống này, nói nhiều thì sai nhiều thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK