Mục lục
Tôi Không Phải Là Đại Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Cố Phi Âm tan ca đã ghé vào tiệm xiên nướng, cô kiêu ngạo lấy ra phong lì xì bên trong có sáu tệ, mua hẳn hai xiên thịt dê nướng luôn nha. Thịt dê nướng xèo xèo khói bốc nghi ngút, thơm phức cả quán, rắc thêm miếng bột thì là với bột ớt, thêm vài cọng hành, trời ơi nó ngon gì đâu, mỗi ngày cô đi ngang đều thèm gần chết, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội để chén rồi!

Nếu như là lúc trước thì sao cô dám phung phí như vậy, nhưng bây giờ cuộc sống có hy vọng rồi, vậy thì cô cũng tự thưởng cho bản thân một chút. Cô cầm xiên thịt vừa đi vừa ăn, còn một xiên cô để dành khuya lấy ra ăn, thời buổi bây giờ không phải đang thịnh ăn khuya lắm sao, cô cũng có thể là người hưởng trào lưu này vậy.

Có công ăn việc làm ổn định đúng thật là khác bọt hẳn, đời sống thu nhập cũng tự khắc tăng vọt lên.

Cầm xiên nướng nhấm nháp nhưng vẫn không quên ghé tiệm cơm ở bệnh viện để mua hộp cơm tối, cuộc sống đừng quá sung sướng vẫn hơn.

Bà chủ cứ như những lần trước múc thêm cho cô vài miếng thịt, cô vẫn lễ phép nhoẻn miệng cười nói: “Cám ơn ạ.”

Bà chủ cũng ráng nặn ra nụ cười thân thiện đáp trả cô, khuôn mặt của con bé này còn cứng nhắc hơn trước phải không nhỉ? Sao mà mỗi lần cười lại gượng gạo hơn lúc trước nữa cơ chứ… Bầu không khí xung quanh cô càng xuất chúng hơn nữa, nhưng tiếp xúc một thời gian thì cảm thấy cô gái này cũng không phải là người xấu gì, có thể là do tính cách có hơi hướng nội, còn có chút liệt cơ mặt đi? Biết cô bao lâu nay mà không bao giờ thấy qua bạn bè người thân của cô, cũng tội nghiệp thật.

Cố Phi Âm cầm hộp cơm tìm một góc nào đó để ăn, quỷ nữ áo đỏ từ trong tường thò đầu ra và nói: “Sáng nay cái tên Đào Lập Chí vừa thức dậy là lên cơn, hắn còn nói với bác sĩ có ma quỷ muốn ăn cơ thể của hắn, xém chút nữa là bị ba mẹ của thằng nhóc đó đưa đi viện tâm thần rồi, giờ đây hắn đang là đối tượng được cả bệnh viện bàn tán, cười muốn gục ngã luôn nè trời.”

Cố Phi Âm trả lời: “Không ngờ tên Đào Lập Chí đó chỉ là một người tầm thường thôi mà cũng nhạy cảm lắm chứ, vẫn cảm nhận được có quỷ muốn ăn thịt hắn à? Chắc là hắn đã có chuẩn bị từ trước, muốn tranh thủ bắt được con quỷ đó đây mà.”

Quỷ nữ áo đỏ thầm nghĩ: “Ủa dì dị má? Con quỷ mà thằng nhóc nhắc tới là bà chứ còn ai vô đây nữa?”

Tán dóc giữa chừng thì đột nhiên từ đâu truyền đến tiếng gào thảm thiết.

Nữ quỷ áo đỏ hướng về tiếng thét đó, nói: “Hình như là giọng của Đào Lập Chí?”. Nó còn cảm nhận được hình như có thứ gì đó nặng nề đến ngột ngạt ập tới, khiến bản năng chợt sợ hãi muốn bỏ trốn.

Cố Phi Âm cũng cảm thấy tiếng gào thét này rất quen thuộc, rồi cô ấy nói: “Nghe có vẻ là hắn đấy, đi thôi, chúng ta qua đó xem thử đi.”

Cố Phi Âm cầm hộp cơm nhanh chóng chạy về phía phòng bệnh của Đào Lập Chí, nữ quỷ áo đỏ lại có chút do dự, nhưng cô thấy bộ dạng của Cố Phi Âm không bị ảnh hưởng gì, liền cắn răng, đuổi theo cô ấy đến đó.

……

Đằng sau cánh cửa đóng kín là một căn phòng yên lặng đến lạ thường, như thể những tiếng gào thét vừa nãy đều là ảo giác vậy, sự yên ắng dị thường mang đến dự cảm không lành, quỷ nữ áo đỏ chợt khựng lại, muốn nói với Cố Phi Âm xem tình hình như nào, có nguy hiểm hay không rồi hẵng xông vào, bởi vì bản năng của cô mách bảo rằng bên trong rất nguy hiểm, nhưng ai ngờ khi vừa quay sang thì đã thấy Cố Phi Âm ôm hộp cơm đẩy cửa đi vào con mẹ nó luôn rồi.

Quỷ nữ áo đỏ: ......

Nó chỉ đành đi theo vào trong, đập vào mắt họ chính là y tá cùng bác sĩ đang nằm phía sau cánh cửa, mà trong phòng tối đen như mực, rõ ràng bản thân mình là quỷ, nhưng sao giờ phút này lại cảm thấy một luồng gió lạnh cóng ở dưới chân, khoảnh khắc đó, bóng tối trong phòng tựa như có thực thể, đang cố quấn lấy người của hắn, luồng khí đen đó như có ý thức vậy, thế mà lại muốn nuốt chửng hồn phách của Đào Lập Chí!

Nguy rồi!

Nữ quỷ áo đỏ nhìn thấy thế liền giục cô: “Cố Phi Âm, mau!”

Cố Phi Âm vượt qua người của cô ý tá, rất nhanh cô đã đến cạnh giường, Đào Lập Chí đang giãy giụa trên đó, sắc mặt hắn trắng không còn giọt máu, mồ hôi lạnh tuôn ra ướt đẫm cả người, giống như đang cố gắng muốn thoát khỏi sự bủa vây trước mặt, nhưng lại bất lực không làm được gì.

Hắn yếu ớt mở mắt, nhìn thấy đầu giường có cô gái tóc dài quen thuộc đang đứng đó, cúi mặt xuống nhìn mình, đôi mắt không một chút hơi ấm chả khác gì một cái đầm nước chết, khiến người ta nhịn không được muốn tránh xa cô ấy ra.

Mà cô bây giờ đang bị luồng khí đen đó bủa vây lấy, chúng nó đang cố tìm cách để chui vào cơ thể của cô, nhưng lại có chút kiêng dè nên không dám lại gần cô gì mấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK