Tôi sinh ra trong một thôn nhỏ xa xôi ở vùng núi Đông Bắc, nghe nói, cũng vào chính ngày ấy, có người nhìn thấy hai con Hoàng bì tử đứng liên tục vái lạy như người trước phần mộ tổ tiên nhà tôi.
Ông nội tôi - Trần Ngôn là một thầy phong thủy, ông rất tin vào vận mệnh, thế nên đã đặt cho tôi một cái tên thực sự chẳng ra gì: Trần Hoàng Bì.
Ngay sau ngày tôi xuất sinh một hôm, bọn chồn (hoàng bì) vào thôn phá hoại một trận lớn, gà vịt trong thôn đều bị cắn ch.ết hết cả.
Thêm vào đó, không lâu sau, có hai thôn dân lên núi hái thuốc, ly kì ngã chết, trong thôn lại có thêm hai người phụ nữ góa chồng.
Người trong thôn mê tín cho rằng tôi không may mắn, nhiều lần đề nghị đuổi tôi ra khỏi thôn.
Nếu không phải chú hai của tôi là trưởng thôn, có chút uy vọng thì có thể tôi đã không sống được đến ngày hôm nay.
Nhưng lúc khi tôi được 1 tuổi, trong thôn đột nhiên bị hạn hán dẫn đến mùa vụ năm ấy chẳng thu hoạch được gì. Thêm vào đó, tôi ốm yếu bệnh tật mãi không khỏi, càng khiến thôn dân chĩa mũi dùi vào gia đình tôi, lần này đến chú hai của tôi cũng không thể nói gì.
Đúng lúc mâu thuẫn giữa gia đình tôi và thôn dân lên đến đỉnh điểm, có một chuyện xảy ra khiến tất cả bọn họ phải im như ve sầu mùa đông.
Vào một buổi trưa nọ, có hàng trăm chiếc xe hơi sang trọng xếp hàng dài từ ngoài cổng thôn đến tận cửa nhà tôi.
Nguyên nhân rất đơn giản, Thanh Ma Quỷ Thủ bế quan năm năm, hôm nay quyết định xuống núi muốn xem một quẻ cuối cùng.
Đến lúc này, gia đình tôi mới biết, ông nội tôi lại là Thanh Ma Quỷ Thủ danh tiếng lẫy lừng khắp bốn phương, gia đình tôi thuộc dòng dõi thiên sư, ông nội tôi là truyền nhân đời thứ 16.
Hầu hết những người hôm đó đến xem bói với ông nội tôi đều là các chuyên gia chính trị, kinh doanh và phong thủy.
Mai Hoa thánh thủ, thanh y phương sĩ, các nhà địa lý học, phong thủy… Nghe nói ngay cả người giàu nhất tỉnh cũng đến.
Ai cũng muốn xin được quẻ bói cuối cùng của ông nội, rốt cuộc cả đời ông nội đã xem 3964 lần, chưa một lần lạc quẻ.
Và sau quẻ cuối cùng này, người xem quẻ cũng sẽ bị giảm thọ, người tiếp nhận được quẻ bói này, sẽ được hưởng cả vận khí của ông tôi. Vì vậy những người đó mới tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán như vậy.
Yêu cầu của ông tôi rất đơn giản, ai đến xem bói đều phải dẫn theo một cô bé bằng tuổi tôi, ông sẽ chọn một trong số những cô bé ấy để sau này làm vợ tôi và đương nhiên quẻ bói cuối cùng của ông nội cũng sẽ thuộc về gia đình đó.
Người lấy được quẻ cuối cùng này không phải người đến đây có mục đích, mà thuộc về Diệp Thanh Sơn xuất thân từ một gia đình khá giả ở thành phố Tây Giang, ông ấy chỉ đến đây tham gia cuộc vui nhưng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ là người được ông nội chọn.
Sau khi Diệp Thanh Sơn lấy được quẻ bói của ông nội, ông ấy đã đính hôn cho tôi và đứa con gái nhỏ hơn tôi 3 tháng tuổi của ông ấy.
Kể từ đó, tôi đã có một người vợ trên danh nghĩa. Tên của cô ấy rất hay, Diệp Hồng Ngư.
Diệp Thanh Sơn và ông nội tôi thống nhất vào đúng ngày sinh nhật lần thứ 21 của tôi, tôi và Diệp Hồng Ngư mới được gặp nhau và sau đó họ sẽ đón tôi đến ở rể nhà họ Diệp.
Sau khi Diệp Thanh Sơn lấy được quẻ bói thì sự kiện lớn gây chấn động cộng đồng phong thủy quốc gia của ông tôi cũng kết thúc.
Nói cũng lạ, kể từ đó trong thôn cũng không xảy ra chuyện gì bất thường nữa.
Ngoài uy vọng của ông tôi thì địa vị của gia đình tôi trong thôn theo đó cũng tăng lên, cũng không có ai đến làm phiền gia đình tôi nữa.
Cơ thể của tôi ngày một tốt lên nhưng sức khỏe của ông thì càng ngày càng kém, rõ ràng ông mới ngoài 60 tuổi nhưng bây giờ lại râu tóc bạc phơ, trông như đã 70-80 tuổi.
Vào ngày tôi tròn 10 tuổi, ông tôi gọi tôi lên ngọn núi sau nhà. Tôi lên đến nơi thì thấy ông đang đứng chắp tay sau lưng, vẻ mặt trang nghiêm.
Từ nhỏ tôi đã luôn rất kính sợ ông tôi, lần này tôi cảm nhận được dường như có chuyện gì đó sắp xảy ra, lo lắng đến nỗi không dám hé răng nửa lời.
Ông quay người lại trịnh trọng hỏi rằng tôi đã sẵn sàng trở thành người thừa kế thứ 17 của dòng họ Thiên Sư chưa. Tôi không kìm nén nổi sự vui sướng, từ lúc biết nhận thức thì tôi đã ước ao được trở thành một Thiên Sư.
Nhưng tôi vẫn thắc mắc mà hỏi ông, chú hai cầu xin ông nhiều năm như vậy, tại sao ông không dạy cho chú hai mà lại dạy cho tôi.
Ông nội thở dài cô đơn, trở thành Thiên Sư cũng không phải việc tốt đẹp gì, xem bói vốn dĩ là xem trộm thiên cơ, sẽ phải chịu nghiệp báo, chính là dùng thọ mệnh của mình để đổi lấy những quẻ bói đó. Vì vậy những Thiên Sư sau khi về già thường hay bị điếc hoặc bị mù, hoặc sẽ qua đời rất sớm, nhưng có một điểm chung là Thiên Sư đều sẽ không được chết thanh thản.
Nhưng tôi sinh ra đã có mệnh phạm ngũ tệ tam khuyết, điều này khiến ông tôi, người chuẩn bị chấm dứt dòng dõi Thiên Sư quyết định để tôi kế thừa cơ nghiệp của ông.
Bởi vì đây là số mệnh của tôi, từ lúc sinh ra đã không thể thoát khỏi vận mệnh..
Hôm đó, tôi quỳ trên đỉnh núi và khấu đầu ba lần. Một khấu thiên địa thần linh, hai khấu cô hồn dã quỷ, ba khấu liệt tổ liệt tông.