Tôi cười ngượng một cái, cung kính nói: “Sơn chủ dạo này người vẫn khỏe chứ? Lần trước dốc sức đánh với tam đại thiên sư mạnh nhất hiện nay, người hồi phục thế nào rồi?” Ông ta không trả lời tôi, chỉ nói: “Giỏi cho ngươi Trần Côn Luân, đúng thật là đủ giảo hoạt, nhanh như vậy lại đổi mặt rồi. Năm đó ta chỉ cần thông minh một nửa như ngươi, thì đã không đến nỗi rơi vào kết cục này.” Tôi bất giác bật cười, nói: “Sơn chủ mới là người tài cao thì gan cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.