Tôi có thể cảm nhận được tâm trạng thê lương của Trần Bình An lúc này, đó nhất định là một đoạn lịch sử đầy đau thương khiến ông ấy phải khắc ghi suốt kiếp. Nhưng tôi cũng sợ là lừa đảo, thử hỏi dò: “Trần lão tiên sinh, ý của ông là tôi chính là hậu nhân của Trần gia mà ông phải đợi sao?” Ông ấy lắc đầu, nói: “Không phải, ba mươi năm trước ta đã đợi được người mạnh nhất của Trần gia rồi, cái tên nhóc Trần Ngôn đó đúng thật là người mạnh nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.