Nhìn thấy quỷ tiên chu sa này, mọi bí ẩn đều đã có lời giải đáp.
Khá khen cho Tô Thanh Hà, khá khen cho chiêu mượn đao giết người, cô ta thế nhưng lại đang nuôi dưỡng một Thất Tinh Cô Sát.
Nghèo nuôi quỷ, giàu nuôi cổ, giết người dưỡng Linh Sát.
Đây là một câu nói rất nổi tiếng trong giới phong thủy, ý nói người có gia cảnh bình thường hay nuôi tiểu quỷ để đổi vận, chi phí nuôi dưỡng thấp nhưng dưỡng tiểu quỷ rất nguy hiểm, dù sao mời thần dễ đến tiễn thần khó đi, rất dễ bị phản phệ.
Mà những người khá giả hơn một chút sẽ lựa chọn nuôi cổ, cổ rất linh nghiệm lại dễ kiểm soát.
Nhưng nếu nói nuôi cái gì thú vị nhất, đó chính là sát (ác ma).
Sát, không phải thi cũng không phải quỷ, có thể nói là một loại oán linh, sát được nuôi dưỡng bởi oán khí và những oan hồn. Sát có rất nhiều loại, nhưng chúng đều được nuôi dưỡng với một mục đích là hại người.
Cự phòng sát, hồng trần sát, tuyệt tự sát,... Chỉ cần chọn ra được phương pháp hại người, chọn được âm hồn phù hợp, sau đó bày trận vây khốn thì có thể bắt đầu dưỡng sát.
Mà Thất Tinh Cô Sát trước mắt tôi là loại Linh Sát tàn ác nhất. Nói là nuôi loại sát này để hại người, nhưng quá trình dưỡng sát chẳng khác nào dùng để trừng phạt âm hồn.
Tôi lại quan sát bảy ngôi mộ ở cách đó không xa, đoán chừng đây là mộ của bảy tên du côn đã làm nhục Tô Thanh Hà. Bảy ngôi mộ này đều được chôn theo hướng của Bắc Đẩu Thất Tinh, dựa vào Tham Lang, Võ Khúc, Phá Quân để trấn áp. Mà thủy mộ của Tô Thanh Hà ở một bên, mỗi ngày đều nhìn thấy bảy tên ác nhân vũ nhục mình được chôn ngay gần mình, muốn ra trả thù nhưng lại bị chu sa vây ở giếng, muốn ra cũng không ra được.
Cứ mãi như vậy, oán niệm của cô cũng càng ngày càng sâu. Ngày qua ngày, năm này qua năm nọ, khi ma khí của cô bị oán khí thay thế cũng là lúc cô chính thức biến thành Linh Sát, một khi lọt ra ngoài sẽ vô cùng hung tàn. Mà tên của tôi lại được khắc dưới đáy bức tượng có con của cô ta, cho nên khi thả cô ta ra, trong mắt cô ta chỉ có một kẻ thù là tôi.
Thật là thủ đoạn tàn nhẫn, tuy rằng bản lĩnh của tôi không yếu nhưng nếu muốn tiêu diệt được Thất Tinh Cô Sát đã được nuôi dưỡng mấy năm, khả năng cũng sẽ tổn thương đến nguyên khí.
Tôi đoán rằng Bát Thi Môn Tô Thanh Hà không biết chuyện đạo hạnh của tôi khá cao, cho rằng chỉ cần Thất Tinh Cô Sát này cũng đủ để giết tôi.
Tôi nghĩ lại mà sợ, quyết định không lãng phí thời gian nữa mà phải mau chóng xuống nước xem xét tình hình.
Tôi muốn xem Cô Sát này đã được nuôi dưỡng đến mức độ nào, tôi mang theo bộ váy màu đỏ cô từng mặc lúc sinh thời và tấm ảnh của cô ta, muốn thử xem có thể đánh thức linh trí của cô ta hay không.
Nếu cô ta có thể thức tỉnh, tôi sẽ đem tất cả mọi chuyện nói với cô ta, chỉ cần cô ta chịu hợp tác với tôi, tôi có tự tin chắc chắn có thể làm Tô Thanh Hà chịu phản phệ, thậm chí có thể dựa vào chuyện này bắt được cô ta.
Mà một khi tôi không thức tỉnh được cô ta, nhân lúc cô ta còn chưa hoàn toàn biến thành Linh Sát, chỉ có thể dùng toàn lực đấu một trận ngươi sống ta chết. Nếu cô ta không chết thì là tôi chết.
Sau khi có được ý tưởng, tôi bày một Tứ Tượng trận đơn giản ở miệng giếng, một khi ở mặt trên có một chút gió thổi cỏ lay gì, tôi ở dưới giếng cũng biết được. Sau đó tôi cột chắc dây thừng vào thân cây gần đó rồi từ từ bò xuống.
Sau khi xuống nước, tôi hít lấy một hơi thật sâu rồi lặn xuống đáy giếng. Nước giếng lạnh lẽo thấu xương, làm cho tôi có chút tâm thần không yên (bất an), oán khí nơi này so với tôi tưởng tượng còn sâu hơn rất nhiều, một khi không may để Cô Sát kia thoát ra được thì vô cùng khó giải quyết.
Lặn sâu xuống đáy giếng, tôi phát hiện phía dưới có một cái cửa, sau khi chui vào cửa đó thì nước tự động bị ngăn lại, mà quan tài thì được đặt ở trong cái động kia.
Hình dáng của chiếc quan tài tương đối kì lạ, không giống như quan tài vuông bình thường mà có phần đầu rất nhỏ, chân thì lại to, như thể muốn để người chết ở bên trong không được thoải mái. Cũng không biết đây có phải là quan tài chỉ có Bát Thi Môn mới có hay không, nhiều thủ pháp của môn phái bí ẩn này tôi cũng chưa từng thấy trên sách.
Nhưng điều khiến tôi cảm kì lạ đó là, đầu đuôi quan tài đều có dán chữ Hỉ rất lớn. Không sai, chính là chữ Hỉ dùng cho lúc kết hôn.
Cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mạnh, tôi luôn có cảm giác hình như mình đã tính sót gì đó. Nhưng việc đã tới nước này, tôi cũng không thể dừng lại được nữa.
“Hôm nay ta tới đây là muốn giúp ngươi, không phải muốn giết ngươi. Nếu có chỗ nào không đúng, xin hãy nhắc nhở.”
Tôi đi đến bên cạnh quan tài, trong tay cầm theo cái xẻng tiếp tục nói: "Đắc tội!”
Sau đó không chút do dự tôi dùng xẻng cạy nắp quan tài ra, quan tài không được đóng bảy cây đinh sắt như bình thường mà chỉ được đóng 6 cây đinh, thiếu một cây là cây đinh con cháu.
Đây là điều tối kị khi đóng quan, một khi đóng thiếu đinh con cháu thì đồng nghĩa với việc người đã khuất cho dù có đầu thai thành người cũng sẽ tuyệt hậu, nam quang nữ quả, vô tử vô tôn (trai không lấy được vợ, gái không lấy được chồng, cho dù có lấy được cũng không có con cháu).
Cho dù Tô Thanh Hà có thể đầu thai thì cũng chỉ có thể làm quả phụ, lại cố tình dán thêm chữ Hỉ ở hai đầu quan tài, điều này càng khiến oán khí của Tô Thanh Hà tăng thêm.
Tôi đưa mắt nhìn vào trong quan tài, điều đầu tiên tôi thấy là một thi thể nữ gần như nguyên vẹn. Dung nhan của cô so với lúc còn sống không khác nhiều lắm. Không có gì thay đổi, trừ sắc mặt tái nhợt không một chút máu thì cũng chỉ giống như là đang ngủ say, hẳn là Bát Thi Môn Tô Thanh Hà dùng biện pháp ướp xác nào đó mới khiến thi thể cô còn nguyên vẹn.
Cô ta rất xinh đẹp nhưng tôi không có nhiều thời gian để đánh giá nhan sắc ấy bởi vì ngón út của tay phải cô ta đang quấn một sợi dây tơ hồng, mà đầu bên kia tơ hồng được buộc lên cổ một bức tượng đất sét.
Nhìn thấy cảnh này, tôi không khỏi nhíu mày lại, chuyện này có chút phức tạp. Tại sao dưỡng sát rồi còn phải kết âm hôn cho nữ thi này? Chết còn có người đồng hành chính là đi ngược với từ “cô” trong Thất Tinh Cô Sát. m hôn không hiếm thấy, nhất là nhà nào có thân nhân chết trẻ, người trong nhà lo lắng người chết sẽ cô đơn. Sẽ tìm đến linh bà nhờ tìm một người chết xấp xỉ tuổi người muốn minh hôn để hai người kết hôn, đó gọi là minh thân. Mà nếu tìm một người sống tới kết hôn thì đó gọi là âm hôn.