Tôi nói Diệp Hồng Ngư đừng quay đầu, bởi vì tôi cảm nhận được hơi thở của một sinh vật sống cách đó không xa. Tuy rằng không biết nó là cái thứ gì, nhưng cho dù là người sống, ở dưới đáy giếng nhiều năm như vậy, lại còn luôn ăn xác người chết, vậy nhất định cũng chẳng phải người bình thường, tôi không muốn Hồng Ngư bị dọa sợ. Ngay lập tức Diệp Hồng Ngư trở nên căng thẳng, sợ hãi đến mức không thể cử động, cũng không dám quay đầu lại. Còn tôi thì lần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.