Tôi có thể nghe ra được hắn rõ ràng là không còn cái khí thế như ban nãy nữa, trong cuộc đọ sức vô hình này thì hắn đã bị tôi áp chế rồi. Tôi lạnh giọng, nói: “Tần Thời Nguyệt, ta cho ngươi cơ hội để nói chuyện với ta chính là vì nể ngươi là tướng lĩnh của đại Tần, từng vì đại Tần mà lập nên công lao chiến chinh khó nhọc. Ta nể ngươi, không có nghĩa là ta sợ ngươi! Nếu như ngươi còn không nói chuyện đàng hoàng với ta, không nói cho ta biết
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.