Giọng điệu của hắn ta cực kì âm lãnh, phối hợp với đôi mắt khát máu của hắn, nhất thời không có người nào dám nhìn hắn. Văn Triều Dương đứng lên, do dự nói: “Ngao tiên sinh, đây là…?” Có thể nhìn ra được, Văn Triều Dương rất kính trọng Ngao Trạch. Cũng đúng thôi, ông ta có được đạo hạnh và địa vị như ngày hôm nay, là không thể không nhờ có sự giúp đỡ của Ngao Trạch. Nhưng Ngao Trạch lại trở thành bộ dạng như vậy, rõ ràng là khác với những gì mà ông ta hiểu, cho
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.