“Từ lão tiền bối, con đương nhiên là người Viêm Hạ rồi, con cũng không biết tất cả chuyện này là sao nữa.” Tôi vờ làm ra dáng vẻ không hiểu, sốt sắng giải thích. Từ Phúc nói: “Ta chỉ thuận miệng nói thôi, cậu đừng để bụng. Đã đến bước cuối cùng rồi, chỉ có thể dựa vào chính cậu thôi. Ta cảm thấy khí cơ bốn phía xung quanh rất kì dị, không phải là thứ mà người yêu quỷ tầm thường có thể đụng đến. Ta cũng không thể dùng thần thức để đi do thám, đề phòng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.