Cô ta vừa dứt lời, tôi vận Huyền Dương chi khí dùng một chưởng đánh hai lá bùa vào giữa trán cô ta.
Gieo xong hồn khế, tôi lập tức dẫn cô hồn ra, lấy huyết châu bỏ lại vào trong miệng cô ta. Cô ta lại một lần nữa biến thành Cô Sát, ánh mắt nhìn về phía tôi tuy vẫn u oán như cũ nhưng vẫn nhớ kĩ chuyện vừa rồi nên trực tiếp biến mất.
Sau đó tôi đậy nắp quan lại, trèo ra khỏi giếng, đậy miệng giếng lấp lại như cũ rồi mới rời đi.
Trở lại cửa hàng ở phố Tiểu Phong, tôi mới nhẹ nhàng thở ra. Mọi thứ đều diễn ra thuận lợi, Bát Thi Môn Tô Thanh Hà sẽ không nghĩ tới tôi lại hành động nhanh như vậy, càng không nghĩ ra tôi xoay chuyển thế cục, tôi trong tối cô ta ngoài sáng. Suy cho cùng bản lĩnh như tôi không phải ai cũng có, cho dù là Thẩm Sơ Cửu thì cũng không thể làm dứt khoát lưu loát được như vậy.
Hiện tại tôi đã thu phục thành công Cô Sát, gỡ bỏ được điều khó khăn nhất trước mắt, chỉ chờ đến ngày hôn lễ hôm đó, khi bọn họ muốn hại tôi, tôi chỉ cần vào thời khắc mấu chốt xuất ra đại chiêu phản kích lại, hết thảy mọi thứ sẽ đều phá vỡ.
Buổi tối an ổn ngủ một giấc lấy lại năng lượng. Tây Giang có tục lệ, trước khi con gái gả chồng một ngày, hai nhà trai gái sẽ không thể gặp mặt, cô dâu cũng không được ra khỏi cửa. Tuy tôi là nam nhưng vì ở rể nên tôi là người không được ra khỏi cửa. Chỉ cần ngồi chờ ngày mai, xe hoa sẽ đến đón tôi.
Một mình tôi ở cửa hàng chuẩn bị một chút, tôi có dự cảm, hôn lễ ngày mai tuyệt đối không tầm thường, nguy hiểm trùng trùng. Tôi làm rất nhiều bùa chú hộ thân, kiểm tra lại hết toàn bộ pháp khí một lần. Cái nào quan trọng thì giấu trong người, những cái khác tôi xếp vào một cái vali.
Ngày này đối với tôi mà nói dài vô cùng, cảm giác một ngày mà như một năm.
Tôi căng thẳng lại vui mừng, tuy rằng nguy cơ bốn phía nhưng chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tôi và Diệp Hồng Ngư đến với nhau, cảm xúc trong tim tôi lại trào dâng. Tôi chờ ngày này rất lâu rồi, dù là để hoàn thành tâm nguyện của ông nội hay là sự yêu thích xuất phát từ nội tâm đối với Diệp Hồng Ngư thì ngày mai đều là ngày quan trọng nhất cuộc đời mà tôi nhớ mãi không quên.
Cuối cùng, sáng hôm sau đúng bảy giờ hai mươi mốt phút, tám chiếc xe cưới Rolls- Royce chạy vào phố Tiểu Phong. Đây là giờ nữ tôn nam ti, có lẽ là Thẩm Sơ Cửu giúp Diệp gia chọn giờ, muốn tôi vừa vào cửa đã bị đè đầu cưỡi cổ.
Tôi cũng không để ý, lấy vali, ôm một đóa hoa hồng cùng với hộp quà có chứa tiểu quỷ kia lên xe cưới, Diệp Hồng Ngư không ở trên xe, chắc là đang ở nhà đợi tôi. Không thể không nói, một hàng xe cưới này cũng thật là hoành tráng, làm oanh động cả khu phố Tiểu Phong. Tôi tới phố Tiểu Phong lâu như vậy cũng chưa có người để ý tới, đột nhiên lại trở thành đối tượng hâm mộ của mọi người, có lẽ sau khi thành hôn, công việc làm ăn của tôi cũng sẽ thuận nước lên thuyền mà tốt lên.
Xe cưới chậm rãi đi vào sân Diệp gia, tôi vẫn luôn cẩn thận quan sát cách bài trí của nơi này. Diệp Thanh Sơn là một người cực kì tin vào phong thủy nên việc bài trí hội trường được ông ấy vô cùng chú trọng, ở trong mắt người ngoài sẽ là một hôn lễ có hoa tươi có khinh khí cầu vô cùng long trọng. Nhưng trong mắt tôi lại nhìn ra được mỗi một vật bày biện ở đây đều thuận theo phong thủy chi đạo.
Sau khi quan sát xong, tôi càng chắc chắn tất cả bố trí này đều là do Thẩm Sơ Cửu sắp đặt, mọi sắp đặt đều được bố trí không còn sơ hở, thần quỷ bất nhập nhưng sự thật là sắp đặt như vậy mới có thể để trống Càn phương vị. Ông ta chừa vị trí như vậy là muốn yêu tà có cơ hội ra tay, cùng với ông ta nội ứng ngoại hợp.
Yêu tà ở đây không ai khác chính là tiểu quỷ mà tôi mang theo, đến lúc đó chỉ cần phát động Tử Mẫu chú, dẫn Thất Tinh Cô Sát Tô Thanh Hà ra, như vậy hôn lễ sẽ xảy ra một thảm họa đẫm máu.
Tôi nghĩ vậy mà sợ.
Bọn họ quả thật là làm hết sức hại chết tôi. Tính kế một vòng lại một vòng, không chỉ muốn hại chết tôi mà còn muốn tôi mang tiếng xấu, đến lúc đó bọn họ sẽ đem bát nước bẩn này hắt lên đầu tôi. Nói tôi mang tiểu quỷ đến, cố ý muốn hủy hoại Diệp gia.
Trong lòng tôi cười lạnh, hôm nay tôi sẽ diễn cùng bọn họ vở kịch này!
Tôi được dẫn vào một căn phòng, vẫn như cũ không để tôi và Diệp Hồng Ngư gặp mặt. Nhìn xuyên qua cửa sổ, tôi vẫn nhìn thấy nhất cử nhất động của bên ngoài, nói thật tôi thực sự bị sốc vì tài lực của Diệp gia, có vô số siêu xe đỗ bên ngoài. Có thể tưởng tượng ra bên ngoài có bao nhiêu nhân vật lớn của thành phố Tây Giang, thậm chí là cả Hoa Tây.
Càng khoa trương hơn là, trừ những người có tiền có quyền ra, càng làm tôi bất ngờ chính là những nhân vật lớn trong giới phong thủy.
Tôi nhìn thấy vài vị đại sư phong thủy tiên phong đạo cốt, tuy không biết bọn họ là ai nhưng từ thái độ của Thẩm Sơ Cửu và Diệp Thanh Sơn có thể nhìn ra, địa vị của bọn họ khẳng định cao hơn Thẩm Sơ Cửu.
Chuyện này đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi, phải biết rằng ngày đó Diệp gia kén rể ở dưới núi Thanh Long bọn họ chưa từng xuất hiện. Vì vậy, họ tới đây không đơn giản là hướng về Diệp gia, nói đúng hơn là nhằm vào hôn sự của tôi và Diệp Hồng Ngư.
Điều này làm tôi nhịn không được nghĩ tới chuyện năm đó ông nội quyết định rời núi bặc quẻ cuối cùng, chắc là cũng có không ít đại sư dự cảm được sự bất thường của ngày hôm nay, muốn đến đây xem rốt cuộc là như thế nào.
Đây là sức ảnh hưởng của Thanh Ma Quỷ Thủ, cho dù ông ấy đã qua đời 3 năm nhưng hôn sự được ông ấy sắp xếp lúc sinh thời vẫn đủ làm rúng động giới phong thủy.
Cuối cùng, giờ lành đã đến, tiệc cưới mở ra. Tôi mới được MC giới thiệu đi ra khỏi phòng. Sau khi ra khỏi phòng, theo bản năng tôi nhìn hết một lượt khách khứa ở đây.
Chỗ ngồi phân ra rất nhiều loại, có một bàn gần sân khấu nhất cũng trang trọng nhất, không phải dành cho quan to hiển quý mà là dành cho các đại sư phong thủy.
Nhìn lướt qua tôi đã có thể xác định được có ít nhất bốn người địa vị cao hơn Thẩm Sơ Cửu, bọn họ ngồi ở vị trí trang trọng nhất, có vẻ cao cao tại thượng. Tôi tiếp tục quan sát, thấy hàng ghế dành cho người thân của tôi là ít nhất. Quả nhiên ở rể chính là ở rể, Diệp gia quá là “hào phóng”, ngay cả ghế dành cho người thân của tôi cũng sắp xếp ở sau cùng nhất.