Câu nói này không sai một chút nào, nói đến chuyện hại người, tất cả quỷ mị âm linh cũng chỉ là quân cờ trong tay thầy Phong Thủy. Bố cục ván cờ như nào, vẫn là do thầy Phong thủy định đoạt.
Tôi không quay lại cửa hàng mà tìm một nơi vắng vẻ không người, ngồi xếp bằng, bắt đầu sắp xếp lại các chi tiết.
Tên giả mạo Hứa Tình đưa tiểu quỷ tới cửa hại tôi, trên bức tượng lại có Tử Mẫu chú, Tô Thanh Hà muốn dùng thi khí giết tôi, m Dương môn, thất tinh mộ, mộ của Tô Thanh Hà được chôn ở nơi dưỡng thi...
Hết thảy những điều này rốt cuộc là có liên quan gì với nhau? Là từng sát chiêu riêng lẻ hay là liên hoàn kế được sắp xếp theo từng bước, phía sau là một đường chết chân chính đang được ấp ủ?
Tôi gần như lục soát hết kiến thức dự trữ trong đầu, cũng không thể đem một loạt sự kiện này để liên hệ lại với nhau được, bởi vì đã là người chết thì cái gì cũng không thể làm.
Đột nhiên trong đầu tôi nhảy ra một ý nghĩ…
Nếu sự thật là có hai Tô Thanh Hà thì sao? Nếu Tô Thanh Hà được chôn dưới thủy mộ và Tô Thanh Hà luôn tìm cách hại tôi là hai người, chỉ là cùng tên cùng họ?
Nghĩ đến đây, tôi chợt hiểu ra.
Một màn xiếc Ly miêu hoán thái tử rất hay! Suýt chút nữa thì tôi bị Tô Thanh Hà lừa! Quả thật, ngay từ đầu Tô Thanh Hà của Bát Thi Môn không hề có ý định tự mình đối phó tôi, cô ta hẳn là muốn mượn dao giết người. Cô ta muốn dùng xác Tô Thanh Hà tới giết tôi, muốn đem sự chú ý của tôi đều đặt ở trên người cô ta, khó trách hôm qua ở núi Thanh Long cô ta lại tự xưng tên họ của mình, hóa ra là muốn nói cho tôi.
Nếu tôi đoán không sai, chuyện xảy ra với tôi mấy ngày nay đều là từng bước bẫy rập của cô ta, sát chiêu chân chính là ở dưới thủy mộ.
Độc nhất phụ nhân tâm (độc nhất lòng dạ đàn bà) quả không sai chút nào, nếu không phải tôi kịp thời lui lại, mà cố tình xuống giếng thăm dò trước, e là tôi cũng không lên bờ nổi nữa.
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của tôi, có chính xác hay không, sát chiêu cuối cùng là gì, tôi còn chưa thể xác định được. Vì thế, tôi phải tìm được nhà của mộ chủ Tô Thanh Hà dưới đáy giếng, trước tiên tìm hiểu chuyện lúc cô ta còn sống thì mới có thể tìm hiểu được chuyện phía sau.
Bởi vì mộ theo hình Thất Tinh Điểm Đăng có một yêu cầu là không được cách nhà chủ mộ quá xa, ngụ ý là đốt đèn giữ nhà, cho nên có lẽ nhà của Tô Thanh Hà cách nơi này không xa.
Tôi đối chiếu phương vị bát quái, rất nhanh đã tìm ra vị trí của một sơn thôn. Tôi đi vào thôn này hỏi thăm tin tức về Tô Thanh Hà, nhưng ngoài dự kiến là tôi hỏi vài người trong thôn, nhưng bọn họ đều nói là không biết người nào tên Tô Thanh Hà.
Nhưng bọn họ càng nói như vậy, tôi càng khẳng định là mình tìm đúng chỗ. Bởi vì lúc tôi hỏi đến tên Tô Thanh Hà, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ hoảng sợ, rõ ràng không phải là họ không biết, mà là họ không dám nhiều chuyện.
Cuối cùng tôi tìm được một bà lão 80 tuổi, bà ấy nói dù sao sống đến tuổi này cũng đủ rồi, cũng không sợ cái gọi là tai bay vạ gió nữa, chỉ cần tôi cho bà ấy 500 tệ để bà ấy lo liệu sinh hoạt phí cho cháu trai mình, bà sẽ kể lại toàn bộ cho tôi.
Trong thôn quả thực có một cô gái tên Tô Thanh Hà, dương thọ 24 tuổi, âm thọ 27 tuổi. Tô Thanh Hà lớn lên xinh đẹp mỹ miều, có tiếng khắp làng trên xóm dưới.
Cô ấy tốt nghiệp cấp 3, bằng cấp này ở trong thôn cũng không tính là thấp. Cho nên mắt nhìn người cũng cao hơn một chút, cho dù con trai thôn trưởng để ý đến cô ấy nhưng cô ấy vẫn không để tâm mà đi đến thành phố làm việc.
Một ngày nọ, cô được nghỉ lễ nên trở về nhà. Gặp phải con trai thôn trưởng cùng với mấy tên du côn uống say trên đường, thì bị bọn chúng lôi vào khu rừng gần đó hãm hiếp cô, tổng cộng có 7 người tham gia.
Sau khi báo án, lại không có người đến xử lý chuyện này, nhưng tin tức cũng lan rộng ra trong thôn, cuối cùng bị thôn trưởng ém chuyện xuống, thậm chí còn nói với bên ngoài là do Tô Thanh Hà tự tìm tới cửa, là cô nhận tiền rồi tự nguyện.
Tô Thanh Hà xuất thân không cao, chỉ có thể nhịn nhục sống tạm bợ, nhưng 4 tháng sau, cô lại phát hiện ra mình mang thai. Cuối cùng không chịu được nỗi nhục, cô nhảy sông tự sát.
Càng đáng sợ hơn là, sau khi Tô Thanh Hà chết đi, từ lúc cô mất đến thất đầu của cô, buổi tối mỗi một ngày đều có một người chết đi, mà những người chết đều là những kẻ đã tham gia hãm hiếp cô.
Sau đó, có một thầy Phong thủy lợi hại đến dời mộ của Tô Thanh Hà và 7 tên kia đi, trong thôn mới yên ổn trở lại.
Tôi hỏi bà lão, phong thủy sư kia có phải là nữ không, bà gật đầu, còn cảm thán một câu, nói cô ta tuổi còn trẻ, năng lực cao siêu lại còn xinh đẹp như tiên nữ.
Hiển nhiên mọi chuyện đều đúng với suy đoán của tôi. Thầy Phong thủy ra tay dời mộ của Tô Thanh Hà không ai khác đó là Tô Thanh Hà của Bát Thi Môn. Nhưng cô ta làm như vậy, rõ ràng không chỉ đơn giản là oan hồn này cùng tên cùng họ với cô ta, mà lúc đó là lúc cô ta chuẩn bị bố trí sát cục nhằm vào tôi.
Tôi rùng mình một cái, đưa cho bà lão 500 tệ rồi theo chỉ dẫn của bà lão tìm đến nhà Tô Thanh Hà.
Mẹ của cô rõ ràng là một người chưa đến sáu mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn còn già hơn tuổi rất nhiều, đầu tóc hoa râm, đôi mắt mù loà vì khóc thương con gái. Tôi nói với bà, tôi là phóng viên ở thành phố, đến đây muốn tìm hiểu chuyện của con gái bà, giúp con gái bà giải oan, nghe thấy vậy bà mới nở nụ cười hiếm hoi.
Trò chuyện với bà một lúc, tôi lén cầm một bộ váy màu đỏ và một tấm ảnh của Tô Thanh Hà đi.
Phải nói Tô Thanh Hà này quả thực rất xinh đẹp, dáng người lại vô cùng hoàn hảo, nhìn thân hình của cô quả thật hơi giống mẹ vợ Hứa Tình của tôi.
Sau khi lấy mấy thứ này đi, tôi đưa cho mẹ của Tô Thanh Hà 5000 tệ, nói rằng đó là tiền quyên góp của đài truyền hình, sau đó bất đắc dĩ rời đi. Kỳ thật, những chuyện oan khuất như vậy, ở nơi sơn thôn hẻo lánh này cũng không hiếm thấy.
Tôi quay lại mộ địa một lần nữa, hiện tại tôi đã hiểu rõ ngọn nguồn sự tình, tự nhiên có biện pháp phá bỏ cục diện, bây giờ chỉ đợi tôi xác minh lại là có thể bắt đầu phá cục.
Đi vào bên cạnh giếng nước, tôi dùng xẻng đào xung quanh miệng giếng, chẳng mất chốc tôi đã đào ra một khối tinh thể màu đỏ, những hạt rất nhỏ bị vùi lấp trong đất.
Đây là chu sa hay còn gọi là quỷ tiên chu sa.